Mới vừa chạy được mấy bước, kết quả nói chạy cũng là hắn, nói dừng cũng là hắn, Miêu Nghị lên tiếng nói:
- Chậm đã!
Tư Không Vô Úy tay cầm chùy trợn mắt nói:
- Còn chờ gì nữa, rõ ràng người ta không muốn bỏ qua cho ngươi, chờ chịu chết sao?!
Miêu Nghị không để ý tới y, hỏi Đào Vĩnh Xuân:
- Lão mới vừa nói có mấy người tới, chỉ có ba, không có những người khác sao?
Đào Vĩnh Xuân gật đầu nói:
- Chỉ có ba người, không có những người khác.
- Chỉ có ba...
Miêu Nghị như có điều suy nghĩ, đột nhiên nhanh chóng tung mình lên trên đỉnh núi, mở pháp nhãn ra nhìn. Quả nhiên thấy ba người Cổ Tam Chính đã đến gần bờ biển, thật nhiều người Hồng Cân minh hiện tại không thấy một ai, hắn lại nhanh chóng từ đỉnh núi chạy xuống.
- Ngươi còn rề rà làm gì vậy?
Tư Không Vô Úy giậm chân nói:
- Chạy mau!
- Chạy đi đâu, hay là ngươi đoạn hậu nhé?!
Miêu Nghị hỏi ngược lại.
Ặc... Tư Không Vô Úy nhìn sang Triệu Phi cau mày không lên tiếng, lại nhìn Thích Tú Hồng, Bì Quân Tử cùng Đào Vĩnh Xuân, có vẻ không biết nói gì, biết tại sao Miêu Nghị không đi.
Hiện tại bọn họ không có vật cỡi, chạy trốn ở trên bờ không thực tế, cho dù có vật cỡi cũng khó chạy thắng Bích Giáp Truy Phong Thú của người ta. Chạy trên biển cũng là một biện pháp không tồi, nhưng làm như vậy nhất định phải bỏ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2413499/chuong-379-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.