- Công Tôn động chủ!
Diêm Tu hơi lộ vẻ cảnh giác chắp tay.
Lão mang Nguyện Lực Châu tới nộp, nếu như xảy ra chuyện gì không gánh nổi trách nhiệm này, cần phải biết bây giờ lão là động chủ Đông Lai động, xảy ra chuyện gì lão sẽ là người đầu tiên không tránh khỏi trách nhiệm.
Bất quá thấy Nguyên Phương cùng Lại Vũ Hàm hộ vệ tả hữu, trong lòng hơi trấn định lại.
Công Tôn Vũ thật sự không coi Diêm Tu ra gì, sau khi khẽ chắp tay đáp lễ bèn đưa mắt thăm dò nhân mã sau lưng Diêm Tu, không thấy người mình đang chờ không khỏi kỳ quái nói:
- Diêm động chủ, vì sao không thấy Miêu huynh tới?
Miêu huynh dĩ nhiên là chỉ Miêu Nghị.
Cơ hồ không coi trọng động chủ hiện nhiệm Đông Lai động, ngược lại chú ý tiền động chủ, ít nhiều gì cũng khiến cho người ta lúng túng.
Cho dù là Nguyên Phương cùng Lại Vũ Hàm cũng nhìn về phía Công Tôn Vũ bằng ánh mắt bất thiện. Hôm nay hai người cũng là một phần tử Đông Lai động, ngôn hành cử chỉ Công Tôn Vũ ít nhiều cho người ta cảm giác vũ nhục Đông Lai động, dù sao hôm nay Diêm Tu xuất ngoại chính là đại biểu Đông Lai động.
Bất quá Diêm Tu cũng tự biết mình, mình vốn là đầu dê trong câu treo đầu dê bán thịt chó, cũng không tỏ vẻ không vui, đáp:
- Đang bế quan tu luyện.
Công Tôn Vũ à một tiếng, tiếp xúc với ánh mắt hai vị cao thủ Thanh Liên lạnh lùng, kinh hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412921/chuong-217-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.