Hồng Miên vừa đi, Miêu Nghị lại tiếp tục bế quan.
Hồng Miên trở lại Trấn Hải sơn, lập tức bị Tần Vi Vi tra hỏi:
- Tình huống Đông Lai động thế nào rồi?
- Bẩm sơn chủ, hết thảy bình thường.
- Miêu Nghị không có quấy rối Diêm Tu chứ?
Tần Vi Vi vẫn hay lòng vòng lấy cớ để thăm dò tình huống người khác.
Hồng Miên ít nhiều có thể đoán được tâm tư của nàng, biết nàng chú ý tới ai bèn đáp:
- Không có, tỳ tử thấy hết thảy mọi chuyện lớn nhỏ Đông Lai động đều do Diêm Tu chấp chưởng. Còn hắn rất khiêm tốn, khiêm tốn đến mức không muốn đối mặt với tỳ tử, tựa hồ không có ý muốn nói chuyện với tỳ tử.
Tần Vi Vi trầm mặc, sau khi trầm mặc một lúc lâu, trầm ngâm nói:
- Ngươi xem bộ dáng của hắn có phải ôm oán hận đối với chuyện bị cách chức làm mã thừa hay không?
Hồng Miên lắc đầu nói:
- Không nhìn ra, ngôn hành cử chỉ, dáng vẻ hắn rất bình tĩnh.
Tần Vi Vi cau mày nói:
- Vậy có phải là Diêm Tu hoàn toàn nắm trong tay Đông Lai động ngoài dự liệu chúng ta hay không, có phải Diêm Tu đang trấn áp hắn hay không?
Hồng Miên có vẻ dở khóc dở cười, nghĩ thầm nếu nàng muốn đi xem thì cứ đích thân đi, tuy rằng nàng là sơn chủ, nhưng nữ nhân không cần thiết cứng rắn như vậy. Nếu nàng muốn cho người ta biết chuyện gì, vậy cứ thẳng thắn biểu lộ ra, nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412923/chuong-217-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.