Có một số việc không qua nổi liên tưởng, càng nghĩ càng dễ dàng nghi thần nghi quỷ, càng nghĩ càng cảm thấy khả nghi, càng nghĩ càng dễ dàng thấy đúng. Trải qua Tiền Lưu Phương khích bác, trong lòng Công Tôn Vũ càng kinh nghi bất định.
Sau khi phục hồi tinh thần lại, bỗng nhiên Công Tôn Vũ phát hiện mình đi đến đình viện không biết khi nào...
Một con thương ưng đưa tin từ núi rừng cách Đông Lai động không xa bay đi, bay về phương hướng Lam Ngọc Môn.
Sự khác biệt lớn nhất giữa loại thương ưng đưa tin này và linh thứu ở chỗ, thương ưng chỉ có thể đưa tin qua lại ở điểm cố định, mà linh thứu linh hoạt hơn nhiều.
Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm lặng lẽ thả thương ưng bay ở trong rừng rậm nhìn nhau cười khổ. Sư phó Hồng Trường Hải bên kia thúc giục rất gấp, cũng không biết vị Miêu tiền động chủ kia không chịu an phận, luôn dẫn theo người đi đánh giết, vất vả lắm mới chịu yên tĩnh lại, có một số việc trong lúc nhất thời cũng không rõ được.
Công việc xây dựng lại Đông Lai động tiến hành vô cùng sôi nổi.
Ba ngàn dân phu đốn củi dời đá, từng khúc gỗ lớn được vận chuyển xuống núi, từng tảng đá lớn được dời từ trong núi ra, toàn bộ Đông Lai động thành một công trường rộng lớn.
Miêu Nghị lại đến núi rừng gần đó tìm Yêu Nhược Tiên kể khổ.
- Yêu tiền bối, ta quyết định đi theo ngài rồi.
- Nghĩ thông suốt rồi sao?
- Đúng vậy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2412919/chuong-216-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.