Nàng sau khi bệnh dậy thì mất trí nhớ, cũng chẳng biết việc Hạ vương để ý tới mình có thật là may mắn, chỉ cảm thấy ở bên hắn rất vui, nhưng người ta đã có thê tử, còn nàng thì chỉ cầu mong một tình yêu thuần khiết.
Hạ vương nói đó chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, cho tới tận giờ hắn vẫn chưa một lần chạm vào Vương phi của hắn. Khi Đông Lăng bùng nội chiến không còn là nơi an toàn, hắn đã trả Vương phi trở về nước của nàng ấy.
Hắn nói đó là việc duy nhất hắn có thể làm vì công chúa.
Trên ngực hắn có một vết sẹo rất sâu, là do vị công chúa đó đã đâm hắn một nhát.
Nàng nghe vậy cười trêu hắn: “Để xem về sau chàng còn dám phụ tình nữ nhân không?”
Hắn cười không đáp, thật lâu sau mới nói, không, sẽ không bao giờ có lần sau. Tiểu Man, nàng sẽ mãi mãi là của ta.
Những lời nói cảm động ấy lại thốt ra từ miệng của một nam nhân anh tuấn cao ngạo, trong tay còn nắm binh quyền, những nam nhân như vậy thường rất ít khi coi trọng tình ái, nhưng nhìn vào ánh mắt của hắn nàng biết hắn không lừa nàng, hắn yêu nàng, thật sự rất yêu nàng.
Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa hai người cũng không tính là đặc biệt, ngày đó nàng đang chăn đám gia súc ăn cỏ trên núi thì sơ ý trượt chân rơi xuống một cái rãnh sâu, được Hạ vương đúng lúc đi ngang qua cứu lên. Hạ vương vừa nhìn thấy nàng, chẳng hiểu sao không trả nàng về thôn mà đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684923/quyen-2-chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.