Mọi người nối bước Thượng Quan Kinh Hồng ra ngoài, Tả Binh đi ở cuối hàng, ánh mắt vẫn nghiền ngẫm một cái lò rèn đúc vũ khí cực lớn đặt trong lều, Thượng Quan Kinh Hồng đã luyện ra một loại nước thuốc lệnh cho binh lính bôi lên vũ khí, sau khi được mài binh khí càng trở nên sắc bén dị thường.
Trận hôm nay mặc dù thảm bại nhưng binh khí đã phát huy tác dụng rõ rệt, khiến quân địch bị thương rất nhiều.
….
Ra khỏi doanh trướng thì thấy ở thành trì phía trước, tức trong quận Đông Hiểu có khói lửa bốc lên cao nhìn xa trông như một con phượng hoàng lửa.
Chẳng lẽ là quân địch đang đốt lửa ăn mừng?
Cũng không giống lắm, nếu là đốt lửa ăn mừng thì thế lửa kia có vẻ hơi kém khí thế.
Thượng Quan Kinh Hồng bỗng phun ra một ngụm máu, mọi người giật mình kinh hãi, thầm nghĩ là do hắn bị kích động quá. Giờ đây khắp doanh trại chìm trong trong nỗi đau tưởng niệm những người đã chết trận, cùng với sự tuyệt vọng bao trùm, binh sĩ đứng bên ngoài đều phẫn nộ nhìn vị tướng quân này, nghĩ tới hôm nay khi công cửa hông, hắn nhìn thấy vô số binh lính bị giết nhưng vẫn hạ lệnh tiếp tục công cửa thành hết lần này đến lần khác…
Thấy thế, trong lòng mỗi người đều vừa là sợ hãi vừa là bi phẫn.
Không biết là ai cả gan thốt lên “Hay lắm!”
“Kẻ nào ăn nói linh tinh lôi ra chém!” Bộ binh thượng thư nghe được liền lạnh lùng quát. Trong thời gian này hắn cũng là tướng lãnh, cùng Trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684922/quyen-2-chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.