Trong tay hai ám vệ đều đang bưng một cái khay.
Một cái khay trong đó, trên lớp vải nhung có đặt một cái bát, trong bát có thang thuốc, thang thuốc có màu hơi nhạt, cho nên có thể nhìn thấy bên trong đang ngâm một mảnh nhân sâm. Nhân sâm tuyết ngàn năm cho nên sinh ra kì hương, bát thuốc này vừa mới đem vào, mùi sâm đã lan tỏa ra khắp phòng.
Một cái khay còn lại, trên khay cũng có đặt một cái bát, nhưng vật nằm trong bát là một thứ rất kỳ lạ. Đó là một con sâu nhỏ cả người đều trong suốt, sâu này lại có hai cái đầu, thân mình trong suốt, có thể nhìn thấy cả tạng phủ ở bên trong.
Mọi người đầy bụng kinh nghi, nhưng vẫn không rõ Duệ vương muốn làm cái gì, Tông Phác vẫn còn phẫn nộ. Trữ vương cười lạnh: “Lão Tông, ngươi đây là muốn người trong nhà chống đối lại với nhau sao?”
Duệ vương ra hiệu ý bảo đám vệ đem hai cái khay kia đặt lên trên bàn, sau đó cho bọn họ lui ra, lúc này hắn mới nhìn Tần Đông Ngưng: “Lát nữa ngươi giúp nàng uống bát thuốc kia.”
“Đội ơn viên thuốc Bách thảo hoàn của Bát gia giúp đỡ, nếu không có nó Thanh Linh chắc không thể chống đỡ được đến bây giờ, hiện tại ta sẽ vẽ lại bản đồ xa giá kia đưa cho ngươi, mặc y phục xong liền đi.” Thanh Linh lạnh lùng cười, giãy thoát khỏi cánh tay Tần Đông Ngưng, lảo đảo đứng dậy.
Bội Lan cùng Tần Đông Ngưng chạy nhanh tới đỡ nàng.
“Gia” Lão Thiết, Cảnh Bình cùng Cảnh Thanh đều nóng nảy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-huu-phi/1684634/quyen-2-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.