Chương trước
Chương sau
Khẽ đảo tay, phi kiếm màu tím sậm bị giấu vào trong tay áo.

Một luồng pháp lực Kim Đan Ngoại Đan thẩm thấu vào trong phi kiếm, lập tức có tin tức về phi kiếm truyền về trong đầu, Tần Vân biết, thanh phi kiếm này chính là “Trầm Sa Kiếm”, là sản phẩm do Thần Tượng Phường làm ra. Phi kiếm này... là phi kiếm bản mệnh của đám người Kiếm Tiên kia, nhưng lại bị một tiền bối luyện khí luyện chế lại. Từ đó trở thành Trầm Sa Kiếm.

Trầm Sa Kiếm, dùng “Vẫn Tinh Trầm Sa” làm tài liệu chủ để luyện chế, Vẫn Tinh Trầm Sa, một hạt cát nặng mười cân, tám trăm hạt nặng tám nghìn cân, sức nặng thật sự của Trầm Sa Kiếm là chín nghìn chín trăm cân đấy. Dùng mười năm để luyện chế mới thành công, một kiếm Trầm Sa đánh ra, nặng nề như núi lớn, uy thế rất mạnh.

Tần Vân dùng một ý niệm trong đầu, lập tức khống chế thay đổi hình dạng bên ngoài của phi kiếm thành dạng mỏng như dây tơ, hắn quấn thành vòng tròn xung quanh cánh tay, “Kim Đan Ngoại Đan Pháp lực” có thể thao túng được cả pháp bảo nhất phẩm.

- Bản mệnh Phi kiếm của ta có thể bộc phát lực lượng so sánh với uy lực của pháp bảo nhị phẩm, trên phi kiếm còn có sự khuyết thiếu. Nhưng Trầm Sa Kiếm thì khác.

Tần Vân thầm nghĩ:

- Hai bên có thể bổ sung cho nhau. Có thêm một thanh phi kiếm này, nếu liên thủ với bản mệnh phi kiếm, thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.

Tần Vân thầm vui mừng.

Những phi kiếm tầm thường kia, sao có thể so được với Trầm Sa Kiếm? Uy lực kém xa!

Hai người Cơ Liệt, Thập lục hoàng tử đi ra khỏi sương mù trắng, hai người là người cuối cùng ra ngoài.

- Tìm một lúc lâu, cũng không tìm được Kim Đan Ngoại Đan.

Cơ Liệt nhíu mày đi ra khỏi sương trắng, nhìn Tần Vân, Bạch Quân Nguyệt, Chu Bát, Phương Ngu ở xa đang khống chế từng món pháp bảo, sau đó cố gắng phá giải trận pháp để lấy được bảo vật.

- Cảnh Dương Tiên Nhân, cả đời này hắn luyện chế giỏi nhất chính là Tiên Đan, sao lại không có một viên nào trong động phủ? Chẳng lẽ, đã bị bọn họ lấy mất?

- Liệt lão, có nhiều Pháp bảo như vậy. Thập lục hoàng tử thúc giục.

- Hừ.

Cơ Liệt liếc mắt, cười lạnh nói.

- Ba món pháp bảo nhất phẩm nổi danh nhất là Phi Kiếm Bạch Lộ, Huyền Băng Phù Lục, Đô Thiên Phù Lục đã bị người ta cướp đi từ lâu. Đừng nhìn bên kia có nhiều pháp bảo, chỉ sợ mạnh nhất cũng chỉ có pháp bảo nhị phẩm mà thôi. Chúng ta tranh thủ thời gian tìm Kim Đan Lô và Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục, hai món này cộng lại còn hơn xa đám bảo vật bên kia.

- Vâng.

Thập lục hoàng tử gật đầu.

Hai người bọn họ bắt đầu dò xét bên trong cung điện.

Tìm kiếm khắp nơi, ở chỗ cùng điện chỉ có thể ra ngoài được bằng lối sương mù, còn những chỗ khác đều bị đóng chặt.

Bọn người Tần Vân đang phá trận để lấy bảo vật, từ tốc độ phá trận có thấy được, nói về trận pháp, Hồng Cửu và Chu Bát ngang nhau! Tiếp theo là Phương Ngu, rồi đến Bạch Quân Ngữ, Y Phong Cốc.

- Pháp bảo nhị phẩm ta cũng không lấy.

Lúc này Phương Ngu đã kinh hồn bạt vía.

- Nhiều pháp bảo lợi hại quá, người ở đây lại có thủ đoạn tàn nhẫn, Bạch Quân Nguyệt nổi danh lãnh khốc vô tình, Cơ Liệt kia càng là bá đạo hơn, xuất hiện ít, xuất hiện ít.

Viên Công lấy được Phi Kiếm Bạch Lộ nhất phẩm đã bỏ chạy rồi.

Lòng Phương Ngu cứ thấp thỏm không yên, hắn có thể phá được trận pháp, nhưng h trái lại trong lòng run sợ, rõ ràng phá giải trận pháp lợi hại, nhưng chính là không dám đi lấy Nhị phẩm Pháp bảo.

- Phương Ngu! Ngươi là người giỏi trận pháp nhất Việt Châu nhỉ?

Cơ Liệt đi đến, nhìn Phương Ngu.

- Cơ đạo huynh!

Phương Ngu vô cùng khiêm tốn.

- Đạo trận của ta không bằng mấy người Hồng Đạo, người giỏi trận pháp nhất Việt Châu, chỉ là lời đồn mà thôi.

Cơ Liệt lạnh lùng nói.

- Ngươi phá trận pháp, ta đoạt bảo vật, ta chia cho ngươi ba phần.

Trong lòng Phương Ngu kinh hãi, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ vui mừng, nói.

- Cám ơn Cơ đạo huynh.

- Liệt lão.

Thập lục hoàng tử truyền âm nói.

- Không phải ngài hiểu trận pháp sao?

Liệt lão tu hành hơn ba trăm năm, có thể đến được ý cảnh lĩnh vực, tất nhiên sẽ hiểu rõ trận pháp.

- Đạo trận của ta không hơn bọn Y Phong Cốc đâu. Nhưng ở đây có Phương Ngu, hắn đang ẩn giấu thực lực. Triều đình ta có tin tức chính xác rằng, đạo trận của hắn còn mạnh hơn Hồng Cửu, Chu Bát nữa.

Cơ Liệt truyền âm.

- Nếu hắn giúp đỡ, chúng ta sẽ được nhiều bảo vật hơn.

Thập lục hoàng tử giật mình, nhìn kĩ lại Phương Ngu.

Kẻ ít nói như Phương Ngu, mà là ngươi giỏi pháp trận nhất sao?

Phương Ngu đã có Cơ Liệt làm chỗ dựa, dưới sự ép buộc của hắn, Phương Ngu chỉ có thể toàn lực phá trận.

Hoàn toàn chính xác, không hổ danh là người được công nhận đệ nhất trận pháp sư Việt Châu, nếu như bộc phát toàn lực, còn hơn cả Hồng Cửu và Chu Bát.

Bảo vật trong mái vòm màu đen, theo thời gian, từng món từng món bị lấy đi, từng trận pháp bị phá giải và hiểu rõ, nên hệ thống pháp trận cũng dần đơn giản lại. bảo vật càng dễ lấy xuống.

Tần Vân lấy được mười một món pháp bảo, hai món pháp bảo nhị phẩm! Ở đây, bọn họ là người có thu hoạch lớn nhất, dù sao cũng là người đến sớm nhất.

Sau khi mấy chục bảo vật bị lấy đi.

Rầm... Ào... ào...

Ngay khi tất cả bảo vật bị lấy cuống, màn trời màu đen bị vỡ vụn, từng đợt ánh sáng bắn ra, khiến cho toàn bộ đại sảnh lắc lư.

“Oanh long long”.

Đại sảnh bên ngoài cung điện rung ầm âm, một bức tường bên cạnh cũng bị hạ xuống, bọn người Tần Vân đều quay đầu nhìn lại.

Sau khi bức tường hoàn toàn hạ xuống, bỗng nhiên có nhiệt độ nóng bỏng đập thẳng vào mặt tất cả mọi người.

Nhiệt độ trong đại sảnh tăng vọt, nếu để trứng gà ở đây, chắc chắn sẽ bị luộc chín! Không khí vặn vẹo oi bức, may mắn nhưng người ở đây đều có tu vi Tiên Thiên Thực Đan, có thể chống đỡ được sức nóng, chỉ cần phóng pháp lực ra ngoài là được.

- Cái đó là…

Nhịp tim từng người tăng vọt, nhìn chằm chằm vào xa xa.

Sau khi bức tường hạ xuống, lộ ra một Không gian to lớn.

Chính giữa có một lò đan cao một trượng, mười trượng xung quanh nó không có bất kì ngọn lửa nào, nhưng bốn phương tám hướng lại có Thao Thiên Lô Hỏa, lò lửa bao phủ toàn bộ chín mươi chín chỗ, ngăn cách lò đan bên cạnh. Mơ hồ có trận pháp ngăn cản lò lửa.

- Chẳng lẽ đây là phòng luyện đan?

Thiếu niên tuấn mĩ Chu Bát nhỏ giọng nói.

- Chính là Dẫn Địa Hỏa không sai, Địa Hỏa xoay quanh, chỉ có trung tâm mới ngăn cách được địa hỏa?

- Kim Đan Lô.

Hai tỷ muội Bạch Quân Nguyệt và Bạch Quân Ngữ đều nhìn chằm chằm vào cái đan lô kia.

- Pháp bảo siêu phẩm.

Tần Vân, Hồng Cửu cũng cảm thấy hít thở không thông.

- Địa Hỏa này quá mạnh mẽ.

Sắc mặt Y Phong Cốc khẽ biến, nhìn Cơ Liệt, Bạch Quân Nguyệt bên canh đã biết, bọn họ ai cũng muốn liều mạng cướp nó.

Pháp bảo siêu phẩm Kim Đan Lô, còn quý hơn tất cả bảo vật từ trước đến giờ.

Nếu bình thường, dù bảo vật cùng cấp cũng có sự quý giá khác nhau. Giống như một bộ “Tiểu Chu Thiên Tinh Thần”, quý hơn nhiều so với pháp bảo nhất phẩm khác. Còn có “Phi Kiếm Bạch Lộ, Phi Kiếm Thanh Thủy” nữa, nếu hai bên hợp nhất lại, sẽ đạt được cấp độ pháp bảo siêu phẩm, còn quý giá hơn Tiểu Chu Thiên Tinh Thần nữa.

Mà Pháp bảo siêu phẩm, cũng có sự phân chia.

Nếu ngươi yếu, thì lấy Tiểu Chu Thiên Tinh Thần là được.

Nhưng là cường giả, sẽ chỉ nhìn đến Linh Bảo!

Kim Đan Lô bình thường được xem như bằng hai hay ba bộ “Tiểu Chu Thiên Tinh Thần”.

- Địa Hỏa?

Cơ Liệt nhíu mày, hắn duỗi tay vỗ ra một chưởng.

Hô.

Cánh tay dài ra, bàn tay của hắn trực tiếp bay đến Địa Hỏa đang hừng hực ở bên cạnh, Pháp bảo “Diệt Ma Thủ” thì ẩn núp ở dưới làn da, hắn dùng một ngón tay chạm nhẹ vào Địa Hỏa.

- Xùy xùy xùy.

Cơ Liệt là tu luyện thần thông “Thông tí”, cánh tay của hắn có thể so sánh với Pháp bảo, nhưng khi ngón tay hắn chạm vào ngọn lửa, lại bị đốt cho khô vàng.

- Cái gì?

Mặt Cơ Liệt lập tức biến sắc, hô, nhanh chóng rút cánh tay trở về, làn da bên ngoài bị đốt cháy mất.

- Ta tu luyện thần thông Thông tí, cánh tay rất bền bỉ, nhưng bây giờ ngón tay cũng bị lửa đốt bị thương, nếu như ta đi vào, sợ là sẽ bị đốt cháy thành tro.

Cơ Liệt cắn răng một cái.

- Thử một chút.

Cơ Liệt lập tức kích hoạt pháp bảo, diệt Ma Thủ lập tức hiện ra ngoài bàn tay, thậm chí trên cánh tay còn có một tầng kim loại màu đen bay phủ.

- Đi!

Cánh tay dài lên hơn mười trượng, toàn bộ cánh tay bị kim loại màu đen hoàn toàn bao trùm, đi vào bên trong Địa Hỏa hừng hực, nhưng lúc cánh tay còn cách Kim Đan Lô năm sau trượng, cánh tay Cơ Liệt không thể dài thêm được nữa.

- Đúng là không với đến.

Cánh tay của Cơ Liệt vung vẩy, được Diệt Ma Thủ bảo vệ, cánh tay có thể chống được Địa Hỏa, nhưng hắn không chạm vào được Kim Đan Lô.

- Nếu như thần thông Thông tí của ta lợi hại hơn chút nữa thì tốt.

Cơ Liệt lo lắng.

Bọn người Tần Vân, Bạch Quân Nguyệt đang đứng ở một bên nhìn, thấy cánh tay của Cơ Liệt đi được vào thì ai cũng căng thẳng, nhưng đến khi thấy hắn vung vẩy tay hoài mà không với đến được Kim Đan Lô, thì cảm thấy buồn cười.

- Ngươi không lấy được.

Bên ngoài cơ thể Bạch Quân Nguyệt có ba mươi sáu ngôi sao xoay quanh, lúc này nàng thả ra hết, ba mươi sáu ngôi sao bay vào trong Địa Hỏa, nhanh chóng vây quanh Kim Đan Lô.

“Keng keng keng”.

Từng ngôi sao xoay quanh Kim Đan Lô, muốn đưa nó ra ngoài.

Ông ông ô...ô...n...g.

Xung quanh Kim Đan Lô có trận pháp, trận pháp này không chỉ ngăn Địa Hỏa, mà nó còn có tác dụng bảo vệ Kim Đan Lô. Dù ba mươi sáu dùng sức lớn đến đâu, cũng không thể đưa Kim Đan Lô ra ngoài được.

- Không lấy ra được.

Chu Bát môi hồng răng trắng, lắc đầu.

Kim Đan Lô phải dùng trận pháp để giữ lại, để phòng tránh lúc luyện đan có lửa đốt làm cho lò đan rung lên. Muốn lấy nó ra ngoài, phải phá được trận pháp.

- Chúng ta đứng xa như vậy, lại còn bị Địa Hỏa ngăn cản, không thể thấy được trận pháp, sao có thể phá được.

Hồng Cửu cũng lắc đầu.

Cơ Liệt nhìn Phương Ngu ở bên cạnh.

Phương Ngu cũng nhanh chóng nói.

- Không có biện pháp nào, muốn phá trận, phải nhìn thấy trận pháp, trừ phi có cách đưa ta đến cạnh lò đan, cẩn thận tìm hiểu trận pháp, mới có khả năng phá trận.

- Đưa ngươi vào đó?

Cơ Liệt nhíu màu, mặc dù bàn tay hắn có thể biến lớn, cũng có thể túm một người đưa vào, nhưng không thể ngăn Địa Hỏa lại được, sợ rằng ở đây không ai có thể chống đỡ nổi Địa Hỏa.

Hưu... u... u...

Tần Vân cũng thả hai thanh phi kiếm Pháp bảo ra, hai thanh phi kiếm xuyên qua Địa Hỏa hừng hực, đỡ Kim Đan Lô, nhưng không thể nhấc nó lên được.

- Không có tác dụng, phải đi vào phá trận mới được.

Hồng Cửu lắc đầu.

- Nếu muốn đi vào phá trận, thì phải ngăn được Địa Hỏa.

Bạch Quân Nguyệt đi đến gần Địa Hỏa.

Điều này làm cho mọi người ở đây đều nhìn về phía nàng, xung quanh thân thể nàng có ba mươi sáu ngôi sao xoay tròn tạo thành vòng ánh sáng, vòng ánh sáng chống lại sự thiêu đốt của Địa Hỏa, trong chớp mắt, vòng sáng đã bị đốt cháy.

- Không ngăn được.

Bạch Quân Nguyệt nhăn mày.

- Thế hệ Bạch gia các ngươi có Tiên Thiên Kim Đan, mà không ngộ ra được Chu Thiên Ý Cảnh sao?

Cơ Liệt cười nhạo nói.

- Nếu như ngươi có thể lĩnh ngộ Chu Thiên Ý Cảnh, sau đó thao túng Tiểu Chu Thiên Tinh Thần, có thể hoàn toàn ngăn được Địa Hỏa. Nhưng bây giờ nếu chỉ dựa vào uy lực của pháp bảo Tiểu Chu Thiên Tinh Thần... Vẫn kém hơn một chút.

- Chẳng lẽ ngươi có thể lĩnh ngộ?

Bạch Quân Nguyệt hỏi lại.

Cơ Liệt lập tức yên lặng.

- Hừ.

Cơ Liệt hừ lạnh một tiếng sau đó không nói gì.

- Cơ Liệt tiền bối, Bạch tiên tử cũng không chịu nổi địa hỏa này, ta thấy, chúng ta nên nghĩ biện pháp khác đi.

Chu Bát cười nói.

- Bảo bối mạnh mẽ, không có thực lực là không mang ra nổi đâu.

Tần Vân nhìn kỹ, sau đó mới đi về phía trước.

Hắn muốn thử xem Chu Thiên Kiếm Quang có thể ngăn được Địa Hỏa hay không!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.