Một đường đi trong đại sảnh hoa lệ của Hiên Trạch gia, Xuân Mãn liền gặp được người y vẫn muốn gặp —— Xuân Phúc!
Mà Xuân Phúc đi theo bên người Đại tổng quản vừa nhận ra Xuân Mãn liền liều lĩnh xông lên gắt gao ôm lấy y, “Xuân Mãn! Ta nhớ…ngươi quá!”
“Ta cũng vậy.” Cửu biệt gặp lại, làm cho Xuân Mãn cũng có chút kích động. Kỳ thật cũng không tính là cửu biệt, cũng không đến nửa tháng ——! Bất quá đối với bọn họ, chỉ là tiểu nhân vật trong biển người, thì tách ra rồi hội ngộ cũng đã là kì tích.
Linh Linh vừa nhìn thấy nam nhân mặt dài này ôm chặt lấy Xuân Mãn, lập tức đi lên muốn tách bọn họ ra, “Buông tay buông tay buông tay, y không phải người ngươi có thể ôm!”
Vừa nói, Linh Linh vừa xua tay đuổi Xuân Phúc.
Vừa định hảo hảo ôm lấy người bao nhiêu ngày qua mới gặp được lại đã bị quấy rầy, vẻ mặt Xuân Phúc không tốt nhìn Linh Linh vẻ mặt cũng không tốt, “Này, Cô nương, ta cùng bằng hữu của ta nói chuyện phiền gì đến cô mà đến quấy rầy chúng ta?”
Thấy Linh Linh mặc trang phục nô tỳ, hắn chỉ nghĩ nàng là người cùng làm việc chung với Xuân Mãn.
Mà thái độ không khách khí của hắn làm cho Linh Linh cũng càng không khách khí, “Này, ngươi cùng bằng hữu của ngươi nói chuyện phiếm sẽ không cần e ngại ta, chỉ là ngươi không được ôm Xuân Mãn thiếu gia, nếu tông chủ gặp sẽ không vui.” Đừng để hắn ta đại khai sát giới!
“Gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho/2160855/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.