Tỉnh lại, Hiên Trạch vốn ngủ cùng đã rời đi, Xuân Mãn nằm nguyên trên giường miên man suy nghĩ.
Nhìn ánh dương quang từ cửa sổ vàng óng ánh, Xuân Mãn đoán lúc này chắc đã là chạng vạng.
Trải qua một loạt chuyện vào buổi trưa, hiện tại Xuân Mãn đã hoàn toàn thỏa hiệp với Hiên Trạch, về sau y cũng chỉ ngoan ngoãn làm thiếu gia, những chuyện khác không được động tới.
Cũng bởi vậy, làm cho Xuân Mãn vừa tỉnh ngủ đã không có tinh thần.
Cả ngày không có việc gì đi vòng vòng, vừa nghĩ đã muốn thấy chán ——
Ai, y làm sao như bị quỷ ám mà đáp ứng Hiên Trạch chứ?!
Bất quá, y cũng đã thỏa hiệp với hắn chuyện lớn như vậy, Hiên Trạch hẳn là cũng sẽ đáp ứng để cho Xuân Phúc đến gặp y? Bằng không y thật sự sẽ bị buồn chết. Linh Linh cùng Bàng Nguyệt tuy rằng không giữ lễ cung kính với y, nhưng bởi vì các nàng đều là thủ hạ của Hiên Trạch, cho nên vẫn không thể tâm tình thoải mái cùng y được.
Kỳ thật y hy vọng nhất chính là có thể bên hắn, nhưng Hiên Trạch lại rất bận…
Nghĩ một lúc, Xuân Mãn đã gần như tiến vào cõi thần tiên, không biết vào lúc này, cửa phòng đang bị người chậm rãi đẩy ra ——
Cho đến khi có thanh âm ôn nhu cất lên, “Mãn nhi, đang suy nghĩ gì vậy?”
Đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó Xuân Mãn mới nhận ra người đến là người y đang nhớ mong Hiên Trạch.
Hiên Trạch đột nhiên ngồi xuống, hưng phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho/2160854/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.