Trên đại điện ánh lửa nhảy múa tựa hồ những con hỏa xà chạy lướt trên không gian. 
Trong bóng tối ánh lửa lập lòe coi rất ngoạn mục. 
Hồ Phỉ thấy những cành khô lửa cháy bay lại rất nhanh chóng, chàng đành thi triển khinh công chạy quanh đại điện để né tránh. Chàng thấy gia nhân, đệ tử, xa phu, tỳ bộc nhà Phụng Thiên Nam đều chạy vào hậu điện. 
Cha con Phụng Thiên Nam mắt lộ hung quang đứng một bên. 
Hồ Phỉ sợ Phụng Thiên Nam thừa cơ lúc nhốn nháo chạy trốn. Chàng cầm đơn đao hàn quang lấp lánh, mắt không dời khỏi cửa sơn môn. 
Sau một lúc ánh lửa nhảy múa trên không dần dần nhỏ đi rớt xuống đất rồi từ từ tắt hết. 
Viên Tử Y cười hỏi: 
- Hồ đại ca! Cuộc đấu bữa nay thật cao hứng. Chúng ta đấu đến phân cường ngược nên chăng? 
Nàng huy động cây nhuyễn tiên hết điểm trước ngực lại đánh vào cánh tay mặt Hồ Phỉ. 
Hồ Phỉ giơ đao lên gạt được chiêu trước thì gặp chiêu thứ hai lại càng quái dị. 
Chàng vội lăn mình dưới đất để né tránh. 
Viên Tử Y cười nói: 
- Đại ca bất tất phải hoang mang, tiểu muội không đả thương đại ca đâu. 
Hai câu này chạm lòng tự ái của Hồ Phỉ. Chàng lẩm bẩm: 
- Chẳng lẽ ta lại sợ cô ư? 
Lúc này cành củi lửa cuối cùng trong đại điện đột nhiên cháy bùng. 
Lại nghe Viên Tử Y nói: 
- Đường tiên pháp này của tiểu muội chiêu số rất ly kỳ. Đại ca hãy coi chừng. 
Đột nhiên sấm nổ ầm ầm gió thổi ào ào. Không hiểu nàng làm thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-ngoai-truyen/1366765/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.