Người khác đáp:
- Nếu không ngăn chặn được thì đi báo tin hay hơn.
Người tr ước lại nói:
- Hỡi ơi! Y đâu có chịu tin lời nói của chúng tạ Hụống chi...
Lúc này trời mưa lớn nên ba người nói gì chàng không nghe rõ nữa.
Hồ Phỉ rất lấy làm kỳ, tự hỏi:
- Không hiểu đồ vật mà chúng nói đó là vật gì?
Lại nghe trong khám thần khẽ vang lên mấy tiếng lách cách. Vương Trọng Bình đỡ Lưu Hạc Chân xuống.
Ngày trước Hồ Phỉ thấy lão cùng Viên Tử Y tỷ võ ở Phong Diệp Trang, thân thủ mau lẹ phi thường mà bây giờ lên xuống cái thần đàn thấp tè cũng phải bò lòm cồm, người run bây bẩy chỉ sợ té nhào, bất giác chàng lẩm bẩm:
- Lão bị thương trầm trọng đến thế, ba tên ác quỷ kia liên thủ tấn công thì thấy lão địch nổi thế nào được?
Lưu Hạc Chân ở thần đàn xuống rồi nhìn Hồ Phỉ thi lễ nói:
- Đa tạ tiểu ca đã cứu mạng cho.
Hồ Phỉ vội đáp lễ nhưng chàng không muốn tiết lộ lai lịch, vẫn giả vờ làm kẻ hương nông ngớ ngẩn, mỉm cười đáp:
- Ba người đó hoành hành bá đạo chẳng khác gì bọn hung thần ác sát.
Tại hạ không muốn nói thật với chúng.
Lưu Hạc Chân hỏi:
- Lão phu họ Lưu tên gọi Hạc Chân. Qúy tính đại danh của tiểu ca là gì?
Hồ Phỉ nghĩ bụng:
- Lão đã xưng danh tính với mình, mình không tiện dấu diếm nhưng tên mình không giống một nông dân, cần đổi đi một chút.
Chàng liền đáp:
- Tại hạ họ Hồ tên gọi A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ho-ngoai-truyen/1366766/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.