Gói hết hoa cần đóng gói lại, loại nào cần chuyển Thuận Phong thì chuyển Thuận Phong, Diệp Tịch Vụ mua vé khứ hồi cho mình tiện mua luôn cho Giản Tinh Lai, Giản Tinh Lai nhìn chỗ mà anh mua, không hài lòng lắm.
“Hết khoang hạng nhất rồi.” Diệp Tịch Vụ giải thích.
Giản Tinh Lai đấu tranh tâm lý mãi, cuối cùng cũng bỏ qua nhưng biểu cảm rõ ràng vẫn còn canh cánh trong lòng, vì vậy một lát sau, Diệp Tịch Vụ cắt một bông Hoa hướng dương cho hắn, Giản Tinh Lai nhận, nhìn mấy lần mới hỏi: “Để làm gì?”
Diệp Tịch Vụ cười bảo: “Dỗ cậu.”
Giản Tinh Lai “xuỳ” một tiếng: “Có mỗi mấy đồng.”
Một bó Hoa hướng dương tổng cộng mới mười đồng, mà có năm bông, tính ra quả thật là không đáng mấy đồng thật.
Diệp Tịch Vụ lúng túng: “Vậy cậu có nhận không?”
Giản Tinh Lai không nói lời nào, hắn bỏ hoa vào túi thiết bị của mình, những cánh hoa vàng cam thoải mái mở bung ra.
“Đừng lề mề nữa.” Ngón tay Giản Tinh Lai chỉnh lại cánh hoa, nhàn nhạt bảo, “Chừng nào về thì đến chỗ em ở đi.”
Đây không phải lần đầu tiên Chương Vị Niên lái xe tới Hồng Kiều* đón sếp nhà mình, đương nhiên, lần này còn “nhân tiện” đón luôn cả Diệp Tịch Vụ, nếu so với Giản Tinh Lai thì rõ ràng y và Diệp Tịch Vụ nói nhiều hơn hẳn, hai người lâu lâu chưa gặp nên khi gặp nhau có khá nhiều chuyện để nói.
*Sân bay quốc tế Hồng Kiều ở Thượng Hải.
“Tôi thay Trần Lai tới đón,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467370/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.