Trong mắt Trần Lai và thầy Chu đã theo Diệp Tịch Vụ từ lâu thì tính hướng của anh không là vấn đề gì với họ, lúc đầu họ cứ nghĩ Diệp Tịch Vụ không kết hôn là vì lý do gia đình nhưng khi đã qua giai đoạn tối tăm không thấy mặt trời này, ngày một tốt dần lên thì Diệp Tịch Vụ vẫn không có ý định lập gia đình, Trần Lai chưa từng thấy anh hẹn hò với nam hay nữ nào, mãi tới một lần trong giờ nghỉ trưa, khi cô xem “Chuyện tình sau núi” (1) thì Diệp Tịch Vụ cầm một cái ghế tới ngồi cạnh cô, yên lặng cùng xem bộ phim điện ảnh này với cô.
Lúc Trần Lai quay lại nhìn Diệp Tịch Vụ có thể nói là giàn giụa nước mắt nước mũi, biểu cảm của đối phương thay vì nói là cảm động thì phải nói là tức giận mới đúng.
“Nếu hai người yêu nhau thì tại sao từng người lại phải kết hôn?” Diệp Tịch Vụ cau mày hỏi.
Trần Lai còn đang cảm xúc dạt dào, rất bức bối trong lòng: “Bởi vì là đồng tính luyến ái, hoàn cảnh năm ấy đâu có được như bây giờ, thật sự rất đáng thương.”
Diệp Tịch Vụ trầm mặc hồi lâu, chợt bảo: “Anh không thấy việc thích đàn ông là một việc đáng thương.” Anh bảo, “Hồi học đại học anh đã thích đàn ông, khi ấy anh không hề thấy mình đáng thương.”
Trần Lai há hốc mồm, nước mắt chảy một nửa cứ vậy đọng lại trên mặt như thể biết được bí mật gì khủng khiếp lắm, bị doạ nửa ngày không hết sợ.
Tuy nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467368/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.