Giản Tinh Lai ngoan ngoãn ăn hết bát “bữa sáng cho trẻ con”, chờ bún của Diệp Tịch Vụ được mang lên, hắn lại không kìm được lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
“Nhiều dầu nhiều muối không có lợi cho sức khoẻ.” Giản Tinh Lai bình luận.
Diệp Tịch Vụ húp nước dùng bảo: “Ăn ngon là được, sao cậu kén chọn thế.”
Bị chê kén chọn – Giản Tinh Lai – không hề có ý định phản bác lại, biểu cảm còn vô lại kiểu “Em kén chọn vậy đấy, anh làm gì được nào”.
Diệp Tịch Vụ nín cười ăn xong một bát bún, hôm nay anh mặc một chiếc áo len cao cổ màu trắng, khoác áo khoác dài kaki lông cừu, buộc tóc gọn gàng, Giản Tinh Lai đợi anh ăn xong mới mặc áo khoác gió màu đen vào và đội chiếc mũ len lên đầu.
Hai người đi lấy xe mà Diệp Tịch Vụ thuê, khi Giản Tinh Lai ngồi lên ghế phụ mới thấy chiếc ô để bên mình, Diệp Tịch Vụ tỏ vẻ đương nhiên, bảo rằng để cho hắn mở ô.
Giản Tinh Lai không lên tiếng, hắn thả lỏng người dựa vào ghế, kéo vành mũ xuống một chút.
“Mệt à?” Diệp Tịch Vụ vừa lái xe vừa phân tâm hỏi.
Giản Tinh Lai hàm hồ “Ừm” một tiếng.
Diệp Tịch Vụ cười: “Vậy cậu ngủ một lát đi.”
Thật ra Giản Tinh Lai không buồn ngủ lắm nhưng vẫn mơ mơ màng màng nhắm mắt lại, xe đi thuê lúc nào cũng sẽ hơi có mùi, điều này khiến hắn nhớ đến lần đầu tiên ngồi trên chiếc Wrangler của Diệp Tịch Vụ, rõ ràng không treo nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467372/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.