Edit: Ry
Cảnh Tầm bị giật mình bởi câu hỏi của Lâm Chức, theo bản năng đáp: "Em muốn tìm mấy thứ."
Gã tiện tay cầm một bộ cọ chưa bóc vỏ, đây là người khác tặng, hãng này gã cầm không thích lắm nên mới để trong phòng chứa đồ.
Cảnh Tầm nhắc nhở: "Trong này lâu rồi chưa quét dọn, rất nhiều bụi."
Nói xong còn đóng cửa lại, thấy Lâm Chức không có hứng thú gì quay đi thì nhẹ nhàng thở ra.
Gã không muốn để Lâm Chức gặp Vi Cẩm Vinh, vừa hay anh trai cũng không muốn gặp Lâm Chức, thế thì càng không cần để Lâm Chức biết anh trai đang ở đây.
"Vậy anh ngủ trưa một lát nhé, tối gặp."
Trên mặt Lâm Chức hiện vẻ buồn ngủ, trong lòng lại thầm than.
Khả năng che giấu này, y chỉ có thể vờ như không thấy thôi.
Kể cả 01 không nhắc thì Lâm Chức cũng biết Cảnh Tầm đang giấu giếm.
"Anh ngủ ngon nhé, có gì cứ gọi em."
Cảnh Tầm gật đầu, đưa mắt nhìn Lâm Chức trở lại phòng cho khách.
Cửa khép lại, ngăn cản ánh mắt.
Lâm Chức ngồi xuống giường, xoa nắn cánh tay bị thương hôm nay, nhìn sàn nhà.
Căn cứ vào bản đồ căn nhà mà 01 đang hiển thị trong đầu cho y xem, chấm đỏ đại diện cho Vi Cẩm Vinh đang ở ngay phía dưới.
Nếu căn nhà này làm bằng gỗ thì chỉ cần tìm đúng vị trí, y có thể từ đây nổ súng giết hắn.
Tiếc là sàn nhà không có mỏng manh như vậy, mà trong tay Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dien-hinh-cuu-roi/3734396/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.