Edit: Ry
"Anh biết em từ bức tranh đó à?"
Cảnh Tầm nhìn Lâm Chức, muốn nghe y nói nhiều hơn về liên kết giữa họ.
Gã thích bầu không khí này, thích ánh mắt Lâm Chức nhìn mình, thích giọng Lâm Chức. Gã không phải kiểu người thích trò chuyện, lại muốn cứ được lắng nghe y mãi như vậy.
Cảnh Tầm không mấy nhạy cảm với tin tức ở thế giới bên ngoài, gã không hay lên mạng cập nhật thông tin, lại chỉ giao lưu với một vài người.
Người đại diện Thường Vũ Hàm nói với gã <Chim Gold> là bức vẽ được công chúng đón nhận nhất, rất nhiều người bởi vì bức tranh này mới biết tới gã, yêu mến gã. Cảnh Tầm không hiểu những cái này, nhưng gã hiểu <Chim Gold> mang tới cho gã nhiều tiền tài nhất.
Tuy rằng nghệ thuật không thể dùng tiền tài để cân đo, nhưng ở một vài thời điểm, tiền tài lại có thể xác nhận giá trị của chúng.
"Đúng, bức tranh đó được vẽ rất tốt. Dù là sắc điệu hay kĩ thuật, còn có..."
"Hả?"
"Còn có bé trai ở trong góc tranh."
Cảnh Tầm mở to mắt, quái gở và nóng cháy nhìn Lâm Chức, không chắc chắn lắm hỏi lại: "Anh nhận ra?"
Lâm Chức khẳng định: "Tất nhiên rồi."
Trong <Chim Gold>, ngoài chú chim ngậm bụi gai màu đỏ làm chủ thể thì trong góc có một người đàn ông đang nức nở và một đứa bé ngoan ngoãn ngả đầu vào lòng mẹ.
<Chim Gold> là một biểu tượng, theo như truyền thuyết Gold là một vị quân vương tàn nhẫn, thích gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dien-hinh-cuu-roi/3732949/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.