Lục Diêu ngồi xe đến, bởi vì hắn căn bản không mua xe. Ngược lại không phải mua không nổi, chỉ là trình độ lái xe của hắn thật sự khiến thầy dạy lái không có cách nào làm trái lương tâm mà cấp giấy phép cho hắn được, cho nên cũng rất tự giác dứt khoát không mua xe.
Đang lúc hắn đứng ven đường đợi xe, một chiếc siêu xe xám bạc đi chậm dần, dừng trước mặt hắn.
Cửa kính phía sau kéo xuống, một nam nhân trung niên mặc tây trang thủ công giá trị xa xỉ cười cười với hắn,“Lên xe đi, Lục tiên sinh, ta muốn nói chuyện với ngài.”
Đối với loại người rõ ràng đứng trên địa vị cao thế này, cho dù Lục Diêu cự tuyệt cũng không tác dụng gì, mà thái độ của người này cũng không như có ác ý. Lục Diêu một bên suy tư, một bên kéo cửa xe ngồi vào.
“Chào ngài, ta là Thường Duệ Tùng, Lục tiên sinh với con trai ta hẳn là người quen đi?”
Nghe đến danh tự vừa mới được đề cập tới, Lục Diêu giật mình, đối với mục đích chuyến này của Thường Duệ Tùng cũng có suy đoán đại khái, “Đúng vậy.”
Thường Duệ Tùng cười đến ôn hòa, đáy mắt lại không có một tia ôn hòa đáng nói, “Khuyển tử thật đã gây thêm phiền toái cho ngài, con trai lớn, ta làm phụ thân cũng quản không nổi, ta nghe nói khuyển tử có làm chút chuyện khiến ngài phiền não, thật sự xin lỗi.”
Lời thoại dối trá hơn Lục Diêu cũng đã gặp nhiều, ứng phó cũng thuận buồm xuôi gió, “Nào dám, quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194770/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.