2.
Hôm nay là ngày giỗ năm thứ năm của cô em gái nuôi. Bố mẹ nuôi của Lâm cứ mỗi khi đến ngày này lại nhìn Lâm như "kẻ thủ ác". Họ mù quáng nghĩ: "Vì có một đứa con nuôi bước về nhà nên họ phải chịu mất đi một đứa con ruột để thay thế". Bởi vậy, vốn đã không được yêu thương, càng ngày Lâm càng bị họ xa lánh. Lâm nhiều lần định rời bỏ ngôi nhà. Nhưng, dường như chị gái của Lâm nhìn thấu nên cô luôn có cách níu kéo Lâm lại. Tuy nhiên lần này thì Lâm không thể chịu đựng cảm giác bị sỉ nhục, tự trọng của người con trai tổn thương. Lâm nằm trên giường, thao thức trong đêm khuya nghĩ về những gì nó nghe thấy, khi lúc tối vô tình đi ngang qua phòng bố mẹ nuôi nó nói chuyện:
- "Em chán lắm rồi anh ạ! Giá như không phải nhìn thấy "của nợ" ấy.
- Cam chịu đi em! Một nửa tài sản chúng ta có là của nó đấy. Trước mặt nó, em đừng cay nghiệt quá.
- Em đâu có ác uổng gì cho cam! Mà không hiểu sao... Em coi nó thật tệ. Có cách nào... không phải sống chung với nó mà vẫn giữ được tài sản không anh?
- Không! Quyền thừa kế của nó đã được pháp luật bảo hộ.
- Ôi trời ơi...! Em mệt mỏi lắm. Vì nó mà con gái của chúng ta chết thảm. Nghĩ đến là em...
- Cố mà chịu!
- Em chịu. Nhưng em không thể nhìn nó với thái độ bình thường được. Sao lúc bố nó lâm chung vẫn còn tỉnh táo thế!?? Kịp di chúc tài sản cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-la-nao-cho-nhau/222097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.