Quên chưa đề cập: Luyện Khí => Trúc Cơ => Ngưng Mạch => Kim Đan => Nguyên Anh...
- -----
Dung nham cực nóng đâm thủng tảng đá đang che đỉnh núi, phun trào từng tảng lớn tảng lớn nham thạch ra ngoài. Cũng may núi Tuyệt Linh là nơi ngăn cách để vứt Linh Khí và không có quá nhiều chim chóc, động vật, cá và côn trùng lập gia đình ở đây, thậm chí ngay cả thực vật cũng ít tới đáng thương, cho nên mặc dù nhìn qua dung nham phun trào rất ghê gớm, nhưng cũng chỉ là một lần dung hợp hết đống Linh Khí bị vứt thôi.
Động tĩnh lớn như thế vốn sẽ thu hút rất nhiều người từ khắp nơi tới tra xét, nên ngay khi luyện hóa xong linh căn và cơ thể mình, Phó Tu Vân lập tức chạy ra khỏi núi với tốc độ nhanh nhất, tiện thể lấy được trường bào mình đã chôn trước khi vào trong núi Tuyệt Linh.
Nói thế nào thì hắn cũng là người sắp mười sáu tuổi, cho nên tuyệt đối không thể khỏa thân.
Sau khi Phó Tu Vân đi ra lập tức đề phòng nhìn quanh bốn phía, hơn nữa dùng tốc độ nhanh nhất trốn vào một bụi cây nhỏ, trong suy nghĩ của hắn thì hẳn là bên ngoài núi lúc này dù không có bốn năm người cấp bậc Kim Đan, chắc chắn cũng phải có rất nhiều tu giả Ngưng Mạch, Trúc Cơ, dù sao động tĩnh hắn làm ra thật sự quá lớn... Mọe nó!
Cái quái gì trên trời vậy?
Phó Tu Vân còn chưa kịp cảm thán bản thân làm ra động tĩnh lớn bao nhiêu đã bị sốc bởi hình ảnh trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-tu-tien/408991/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.