🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thời gian ngắn ngủi chưa được một nén nhang, bầu trời Nhiên Nguyên Giới đã giăng kín mây đen. Không phải là mây đen tụ lại một chỗ mà là có thể thấy được bầu trời khắp mọi nơi đều bị bao phủ bởi mây đen. Chẳng mấy chốc đám mây đen đã nhuộm màu lửa, từ nhạt tới đậm như muốn đốt cháy cả bầu trời.
Sự thay đổi của thiên địa khiến mọi người và các sinh vật sống của Nhiên Nguyên Giới sợ hãi và lo lắng vô cùng, nhưng có một số ít người lại cảm thấy đây chính là trọng bảo giáng thế, là kỳ ngộ thuộc về bọn họ.
Nhưng lúc này trong núi Tuyệt Linh, Phó Tu Vân cũng đang tới thời khắc mấu chốt của luyện thể... nếu cẩn thận quan sát hắn, chúng ta có thể thấy hắn cứ như trở thành người lửa! Mỗi một bộ phận trên cơ thể như đang cháy bùng lên vậy, ẩn ẩn tỏa ra ánh sáng đỏ, hai ngọn lửa trực tiếp xuất hiện giữa mày và đan điền, nhiệt độ cực nóng như có thể thiêu đốt hết tất cả mọi thứ vậy!
Thực tế cũng đúng là như vậy.
Bởi vì uy lực của Thiên Hỏa Cửu U Phệ thật sự rất lớn, tuy bản thân Thiên Hỏa không gây tổn hại gì cho Phó Tu Vân, nhưng đối những vật thể khác thì hoàn toàn hủy diệt không phân biệt bên địch hay bên ta. Cho nên núi Tuyệt Linh bắt đầu chuyển sang màu đỏ từ trong ra ngoài, tảng đá cứng rắn cũng dần tan chảy biến thành dung nham.
Sự thay đổi như vậy chỉ còn thiếu một chút nữa thôi là có thể gây ra rung chuyển cực lớn cho núi Tuyệt Linh thu hút sự chú ý từ khắp nơi. Chỉ là Phó Tu Vân hoàn toàn không có thời gian suy xét điểm này.
"Triệu gia chủ, ngươi cảm thấy hiện tượng này là vì cái gì?"
Cách núi Tuyệt Linh không xa là các tu sĩ Kim Đan có thể đếm được trên đầu ngón tay của Nhiên Nguyên giới, chín vị tu sĩ Kim Đan chỉ cần phi hành bằng pháp thuật mấy phút là có thể tới đỉnh núi lửa. Trong Nhiên Nguyên Giới có tới 9 phần 10 người là người thường không có linh căn, những người trong một phần còn lại kia có thể tu luyện thuận lợi từ Luyện Khí lên Trúc Cơ là mười triệu người, còn từ Trúc Cơ lên Ngưng Mạch chỉ có mười ngàn người, cuối cùng những người có thể đột phá từ Ngưng Mạch lên Kim Đan cũng chỉ còn lại một ngàn người. Sau khi Kim Đan, mỗi lần tiến giai đều vô cùng nguy hiểm, những người đạt được tu vi Kim Đan hậu kỳ của Nhiên Nguyên Giới chính là chín người đang đứng trên đỉnh núi này. Đương nhiên còn một số đại năng lánh đời, nhưng xuất hiện trong mắt thế nhân cũng chỉ có bọn họ.
Có thể nói chín người này chính là bầu trời của Nhiên Nguyên Giới. Họ đại diện cho tứ đại gia tộc và năm đại môn phái lớn nhất Nhiên Nguyên Giới, sự tồn tại của bọn họ chính là quyền uy không thể đối nghịch trong lòng mọi người.
Nghe thấy gia chủ Chu gia đứng bên cạnh hỏi, Triệu Trung Thiên vuốt bộ râu đẹp, nở nụ cười mang đậm ý nắm chắc chiến thắng trong tay: "A, trời đưa tới lại không nhận, chẳng phải là bất kính với trời sao?"
Gia chủ Chu gia lập tức nở nụ cười: "Lời này của Triệu huynh rất đúng, nếu ông trời ban cho chúng ta kỳ ngộ và trọng bảo, dù có thế nào chúng ta cũng phải có được nó!"
Bảy người còn lại hoặc nở nụ cười hoặc như đi vào cõi tiên, tóm lại là không ai nói gì nữa, chỉ là lúc những đám mây đỏ trên bầu trời bắt đầu cuồn cuộn và rung chuyển, tất cả bọn họ không chớp mắt nhìn chằm chằm đám mây kia, sợ mình vừa chớp mắt một cái đã bỏ lỡ thời cơ dị bảo xuất thế.
Bởi vậy, so với động tĩnh lớn trên bầu trời, chút động tĩnh của núi Tuyệt Linh quả thực không đáng để họ để ý một giây.
Một thanh niên tức giận trừng lớn hai mắt bị lửa đỏ và lôi quang màu tím đậm bao quanh trên bầu trời Nhiên Nguyên Giới, hỏa diễm và lôi điện vây quanh gương mặt anh tuấn mang theo sự tức giận không thể nào ngừng được, nhìn qua y cứ như ma thần đến từ địa ngục vậy.
Y chẳng thể nào ngờ được sự tình sẽ phát triển tới mức độ này!
Đáng lẽ hôm nay phải là ngày vui lớn nhất khi Kiếm Thể của y đại thành, nhưng y thật sự không rõ vì sao chỉ trong chớp mắt lại biến thành kết cục thân nhân phản bội, phụ mẫu bị thương nặng, còn y thì suýt nữa bị độc chết!
Ngay cả khi đau đớn bởi Thiên Lôi, Thiên Hỏa và gió từ kết giới công kích cũng không thể nào ngăn được lửa giận ngập trời trong lòng y, y nhớ lại đoạn đối thoại của nữ tử luôn mỉm cười như hoa với y và thiếu niên y luôn coi như thân huynh đệ sau khi y bị hạ độc.
"Dịch Nhiên! Huynh đừng có trách muội! Cũng đừng nhìn muội như vậy! Muội đây là bị huynh ép! Huynh có biết muội thích huynh bao nhiêu năm rồi không? Muội thích huynh như vậy, tại sao huynh lại không thích muội? Chẳng lẽ huynh không thích nữ nhân sao? Như vậy là sai, huynh sửa lại đi! Huynh sửa thì muội sẽ giải độc cho huynh!" Thiếu nữ kia khóc thê thảm, Dịch Nhiên lại thấy ghê tởm. Mặc kệ ta có thích nữ nhân hay không, tóm lại ta vĩnh viễn sẽ không thích ngươi. Ngay cả khi điều đó khiến ta phải đi thích nam nhân.
(Thiên Sinh: Trời sinh => Để Thiên Sinh nghe hay hơn)
Thiếu niên còn lại cười lạnh: "Dịch Nhiên, có lẽ ngươi không ngờ tới mình sẽ có ngày hôm nay đúng chứ! Hừ, Kiếm Thể Thiên Sinh thì sao chứ? Ta còn có thể khiến ngươi trở thành phế thể trời sinh! Khiến ngươi sống không bằng chết! Ngươi biết không, những thứ ngươi có được đáng lẽ phải là của ta! Phụ thân ngươi phá hủy hôn lễ của phụ thân ta và mẫu thân ngươi nên phụ thân ta mới lửa giận công tâm khiến tu vi không thể tiến thêm! Mẫu thân ta bởi vì mẫu thân ngươi mà không thể nghỉ ngơi tốt mỗi đêm, từ khi ta được sinh ra cũng đã bị bọn họ chán ghét! Đều là tại ngươi! Phải chi không có ngươi! Ta mới là người kế thừa Kiếm Thể Thiên Sinh! Ngươi đoạt hết mọi thứ của ta, vậy nên ngươi đi chết đi!"
Dịch Nhiên nghe xong cảm thấy vô cùng ngớ ngẩn, trên mặt lại không có biểu tình gì. Phụ thân ta đoạt hôn thê của phụ thân ngươi? Rốt cuộc là ai đoạt ai hả? Sự kiện năm đó cả thế giới đều biết phụ mẫu ta yêu nhau nhưng cữu cữu ta lại không đồng ý, một hai phải ép mẫu thân ta đính hôn với phụ thân ngươi, mẹ ta từ chối muốn bế quan, nhưng phụ thân ngươi cứ muốn đính hôn, cuối cùng bị phụ thân ta cướp rồi còn trách ngược lại phụ thân ta.
Nói cho cùng thì người mà y cho là thân huynh đệ cũng chỉ là muốn thể chất Tiên Thể tu luyện cực tốt "Kiếm Thể Thiên Sinh" trong huyết mạch mẫu thân y mà thôi. Cần gì nói nhảm nhiều vậy?
Cả ngày hôm nay Dịch Nhiên đã phải trải qua nhiều biến động lên xuống từ cực vui tới cực đau buồn như chơi tàu lượn siêu tốc, sau đó y từ một thanh niên mặt liệt ít nói nhưng tam quan ngay thẳng trực tiếp thành tảng băng vạn năm không tin tưởng ai mà chỉ tin vào sức mạnh.
Ngay cả bằng hữu quen biết mười mấy hai mươi năm cũng muốn giết y, nữ nhân luôn nói ái mộ y cũng có thể hạ độc y, trên đời này, ngoại trừ phụ mẫu y, không còn ai có thể tin tưởng được. Còn những thân nhân khác?
Chính là cữu cữu của y dẫn theo rất nhiều người từ các gia tộc khác tới khiến phụ mẫu y trọng thương.
Thiên Hỏa ngút trời thiêu đốt toàn bộ cơ thể của Dịch Nhiên, theo lý thuyết nếu một người muốn mạnh mẽ đột phá kết giới thì tu vi cần phải tới Đại Thừa Kỳ, nhưng hiện tại Dịch Nhiên chỉ mới Nguyên Anh, thậm chí tu vi của y sau khi trúng độc cũng nhanh chóng hạ xuống, trực tiếp từ Nguyên Anh xuống còn Kim Đan, hiện tại Kim Đan lại có dấu hiệu sắp vỡ ra.
Với thực lực hiện tại của y thì dù có thế nào cũng không vượt qua kết giới mạnh mẽ tiến vào một thế giới khác an toàn được. Chỉ là ngoại trừ huyết mạch của mẫu thân, y còn có của phụ thân.
Dịch Nhiên đột nhiên nhớ tới lời mẫu thân nói khi đạp y xuống.
"Nhiên nhi! Con phải tin tưởng mẫu thân! Thực Cốt Diệt Linh độc trong cơ thể con là kịch độc đứng nhất Địa Bảng Bách Độc, độc này không thể giải! Mặc kệ con theo chúng ta tới Yêu Giới hay Ma Giới cũng không giải được độc, chết là không thể nghi ngờ, bọn họ tàn nhẫn tới mức muốn con chết! Người nọ thế mà là thân ca ca của mẫu thân, mẫu thân thật sự rất muốn nhai nhát hắn! Chỉ là Nhiên nhi con đừng sợ, mẫu thân đã tính cho con rồi. Cơ hội sống của con ở Tiểu Thế Giới Nhiên Nguyên, quá trình vượt qua kết giới và luyện thể lần nữa có lẽ sẽ rất đau khổ, nhưng con nhất định phải sống sót và kiên trì! Sau đó hãy cầm thanh kiếm của mình thọc chết từng người đã hại con!"
Sau đó Dịch Nhiên bị mẫu thân thần côn của mình đã xuống.
Đá y xuống Tiểu Thế Giới mà y chưa từng nghe thấy tên từ ba ngàn thế giới tới ba thế giới lớn nhất.
Mỗi lần Dịch Nhiên nghĩ tới đây lại ngăn không được sát ý của bản thân, muốn phải thọc chết thứ gì đó mới có thể bình tĩnh lại được. Kết giới Nhiên Nguyên Giới lúc này rốt cuộc không còn cách nào với tên xâm nhập bất hợp pháp này, giáng lôi xuống cũng giáng, đốt cũng đã đốt, tuy người này nhìn qua thấy thảm lại mãi không chết, vì vậy, thôi kệ đi, cứ cho vào thôi dù sao kẻ này cũng sắp chết rồi.
Ngay khi kết giới phát ra âm thanh nứt vỡ, Kim Đan trong đan điền Dịch Nhiên cũng không thể nào chịu nỗi sự đè ép này mà vỡ vụn theo kết giới của Nhiên Nguyên Giới. Thanh kiếm nhỏ màu đỏ tím ở dưới Kim Đan đã nứt ra một đoạn không thể nào cứu chữa ở chỗ đuôi kiếm.
"... Phụt!" Dịch Nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ngay sau đó hóa thành một thanh kiếm, xuyên thẳng xuống trời mây!
"Thần binh giáng thiên!"
"Tiên Kiếm thuộc tính Hỏa!"
Chín người luôn nhìn bầu trời cũng nhanh chóng bay về hướng bảo kiểm được bao quanh bởi lửa và lôi.
Cùng lúc đó Phó Tu Vân ở núi Tuyệt Linh đã được rèn luyện từ trong ra ngoài bởi Thiên Hỏa đột nhiên mở to mắt, ngọn lửa màu đỏ tím xuất hiện ở giữa mày. Ngay khi ngọn lửa xuất hiện giữa mày, biển lửa xung quanh Phó Tu Vân đã biến mất toàn bộ, nhưng núi đã biến thành dung nham rực lửa rốt cuộc không kiềm chế được nữa mà phun trào đùng đùng!
Hết chương 6.
Tiểu kịch trường:
1. Râu đẹp
Phó Tu Vân: Nói thẳng là râu ria là được rồi, còn râu đẹp, đừng có buồn nôn vậy được không?
Triệu Trung Thiên: Hừ, lão tử thích!
2. Kiếm Thể
Phó Tu Vân:... Nói mới nhớ, nếu như ngươi biến thành kiếm, vậy cho ta hỏi jj của ngươi ở đâu?
Dịch Nhiên:... Ta đâm chết ngươi bây giờ, ngươi tin không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.