Sa La nhìn bóng lưngHàn Nguyệt Xuyên rời đi mà hừ một tiếng, không phải là hừ theo kiểukhinh thường như nàng thường hay thể hiện, cái hừ này rõ ràng thể hiệnsự bực bội, không phục. Kéo cánh tay của Sa Toa đi theo mình. 
Bất giác hắn phát hiện cánh tay mình bị kéo đi, Sa Toa hỏi: 
- Muội kéo huynh đi đâu vậy? 
Sa La bực bội đáp lại: 
- Đi tìm vị tỷ tỷ đó, phải hỏi rõ chứ, nếu tỷ tỷ đó thật sự là Hàn Nguyệt Xuyên kia thì hoàng huynh biết rõ mình nên làm gì mà, còn nếu khôngphải là người đó thì kết giao càng tốt. 
Đi được một đoạn đường,hai người thấy nữ tử Hàn Nguyệt Xuyên đang cầm trên tay cây kẹo hồ lô,nhìn thấy số lượng này mà một mình nàng ăn có hơi... giật mình đi. 
Hàn Nguyệt Xuyên rút ra một cây kẹo, bắt đầu ăn, vừa ăn vừa đi, đến một nơi tối tăm, nàng khẽ nói một câu: 
- Đệ đệ, ta đến tìm ngươi như đã nói đây a. 
Một đám hài tử lớn nhất khoảng bảy tuổi dẫn đầu những đứa trẻ khác chạy ra, quay xung quanh người của Hàn Nguyệt Xuyên, đôi mắt long lanh nhìnnhững cây kẹo hồ lô trên tay của nàng. Hàn Nguyệt Xuyên cúi người xuống, hạ thấp cánh tay, đưa những cây kẹo hồ lô cho những đứa trẻ kia. 
- Đa tạ tỷ tỷ. 
Bọn nhi đồng trăm miệng một lời, những cây kẹo trên tay của nàng cũng chiađều cho mỗi đứa một cây kẹo hết cả rồi. Một đứa trẻ khác lại nói: 
- Tỷ tỷ, tỷ thật tốt, sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2157991/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.