Vì bị đuổi ra khỏiHàn gia, Hàn Nguyệt Xuyên liền tìm một nơi vắng người phun ra một ngụmmáu, hơi thở gấp một chút, khuôn mặt hiện tại có phần nhợt nhạt đi rấtnhiều. Thứ uy áp kia vẫn khiến cho Hàn Nguyệt Xuyên cảm thấy khắp cảngười nặng nề, như cái uy áp đó vẫn còn đang đè lên người nàng vậy.
- Đây chắc hẳn là uy áp của Vương Quyền đi... Nhưng ông ta đã xuất quan, chắc cũng là đạt tới trình độ đó đi.
Điều tức lại một chút, hàn Nguyệt Xuyên nhìn lên bầu trời xanh, nàng thầmthở dài, không biết bản thân khi nào mới đạt đến được trình độ đó.
Vấn đề hiện tại là không biết bản thân sẽ ở đâu trong ba ngày tới, phải ởngoài này chơi trò chơi với tên Sa Toa kia, nhà thì không có để về, muốn đến chỗ của Mặc Phong cũng không thể.
Chợt nghĩ đến một nơi, nhưng sau đó Hàn Nguyệt Xuyên liền lắc đầu không muốn nghĩ đến nó cũng như đến đó dù chỉ một lần.
Nhìn sắc trời cam vàng cho thấy mặt trời dang đi xuống núi, Hàn Nguyệt Xuyên suy nghĩ đi dạo phố đêm một chút, nhưng không phải dành cho nàng, màdành cho người kia.
- Nguyệt Xuyên tỷ, tỷ hãy ra ngoài xem phố đêm đi.
Hàn Nguyệt Xuyên ở trong thức hải nghe được lời nói của “Hàn Nguyệt Xuyên” thoán gật đầu đáp lại:
- Được.
Khi Hàn Nguyệt Xuyên đến thế giới này được ngày thứ hai thì dạy cho “HànNguyệt Xuyên” rất nhiều thứ, kể từ đó “Hàn Nguyệt Xuyên lúc nào cũng xem nàng như sư phụ của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2157992/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.