- Không còn hơi thở...
Ở một đứa trẻ nhỏ nhất Hàn Nguyệt Xuyên đưa tay lên mũi của hài tử, cảmnhận một lúc thì đứa trẻ này đã không còn hơi thở, nhịp tim cũng ngừngđập, động mạch cũng không chút động tĩnh gì.
Đến chỗ của NguyệtThẩm Vi, Hàn Nguyệt Xuyên lại lạnh run người, cảnh tượng này, chẳng khác gì trong chiến tranh khi xưa nàng từng trải, hiếp xong giết hoặc giếtxong hiếp vốn luôn là trò tiêu khiển của những kẻ cường đạo.
Nguyệt Thẩm Vi nằm ở trên giường, đôi mắt nắm chặt, khóe miệng chảy ra mộtdòng huyết nhỏ mong manh, nàng rõ đã cắn lưỡi tự vẫn, nhưng bọn chúngvẫn cưỡng hiếp nàng.
Khinh thường, đúng là bọn kinh tởm, chết vạn lần cũng chưa hết tội!
Tiếp tục tìm đến những đứa trẻ khác, có một đứa còn hơi thở nàng liền lấy từ trong không gian giới chỉ một lọ dược tề ra, đổ vào miệng mình rồichuyền cho đứa trẻ. Chúng đang bị ngất, nếu cho chúng uống vào trongtình trạng vừa bị ngất mà vừa bị thương rất dễ dẫn tới sặc nước hoặc từchối uống thuốc.
Trong số tám đứa trẻ, chỉ còn năm đứa sống sót,ba đứa nhỏ khác đều chết, ba đứa trẻ bị chết kia đa phần là những đứatrẻ nhỏ tuổi nhất.
Nhìn dòng máu trên mặt đất của những đứa trẻ,từng dòng máu không giống nhau, không hòa tan vào nhau. Nhìn hiện tượngnày, Hàn Nguyệt Xuyên lại khâm phục Nguyệt Thẩm Vi, nàng ta rõ ràngkhông sinh con, những đứa trẻ này đều là do nàng ta đem về nuôi dưỡngđi.
Một con người vĩ đại.
Để những đứa trẻ này vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-ta-thich-choi-tro-bien-mat-cac-nguoi-quan/2157989/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.