Chưa ra tới bìa rừng, chợt Băng Tâm khựng lại, đưa mắt cảnh giác nhìn xung quanh, bàn tay nắm chặt thanh chủy thủ vắt bên hông.
Nàng khó hiểu nhìn Tiểu Cửu.
Như đọc được suy nghĩ của nàng, Tiểu Cửu ngồi trên vai Băng Tâm nhàn nhã giải thích: "Là do mùi hương của Tử Hoàng Tiên Thảo dẫn nó đến, mặc dù lúc nãy ngươi đã nhanh chóng nhổ cả cây đem vào Cửu Liên Hoa, nhưng thính giác của yêu thú luôn rất nhạy bén, nên nó mới đi theo được đến tận đây."
Nhìn bộ dáng ung dung của Tiểu Cửu trái ngược hoàn toàn với gương mặt đang căng ra như dây cung của nàng.
Vì đơn giản, Tiểu Cửu biết con yêu thú đang ẩn nấp quanh đây chỉ là một con dị thú cấp 6, tương đương với một võ sư cao cấp. Đối với Băng Tâm có thể gọi là chiến đấu vượt cấp, nhưng với Tiểu Cửu mà nói thì không là gì.
Rời khỏi vai nàng, mũi chân điểm nhẹ, thân thể bé nhỏ đã ngồi ngay ngắn trên cây đại thụ phía sau, không cách nàng quá xa.
Thu liễm lại toàn bộ hơi thở, Tiểu Cửu vươn móng vuốt chỉ vào bụi cỏ phía bên trái nàng rồi gật nhẹ đầu. Băng Tâm hiểu ý cũng gật đầu đáp lại.
Rút thanh chủy thủ bên hông ra. Ý niệm vừa động, thiên lực phút chốc tràn vào thanh chủy thủ.
Chủy thủ bình thường lúc này cũng cũng nhiều hơn một tầng Thiên Lực màu trắng, thoạt nhìn phảng phất như có mây phủ lượn lờ, rất là xinh đẹp, nhưng cũng cảm giác được năng lượng bên trong kia tuyệt đối không chỉ là xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-nhi-tieu-thu/23007/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.