Binh lính từ sau chạy tới kéo nàng lên, khi ấy chân của nàngđã in bốn, năm vết rắn cắn, khuôn mặt trắng bệch nhận lấy Phong hỏa Liên hoàntiễn từ tay binh sĩ. bàn tay run lẩy bẩy. 
Họ bắt được một con rắn từ trên người nàng, rắn trắng vằnđen. Có người thấy thần sắc của nàng khác lạ, dè dặt hỏi: “Tướng quân không saochứ?” 
Nàng cố nén cơn buồn nôn trong dạ dày, môi không còn chútmáu, hít một hơi trả lời rõ ràng: “Có rượu không?” 
Có người đưa cho nàng một túi da đựng rượu, nàng hớp một ngụmlớn, giống như né tránh thứ gì đó bay nhanh tới phía sườn núi. Khi về cung, phótướng Vương Nam đang điểm danh quân số, thấy nàng cả người đầy đất, còn bốc mùihôi thối, tất cả không ai dám tin. 
Vương Nam thuận tay chỉ một thị nữ nhanh nhẹn: “Mau giúp Tướngquân tắm rửa thay quần áo.” 
Thị nữ đó vui vẻ ra mặt, bởi nàng ta biết mình vừa thoát chết 
Tối, nàng sốt cao, mơ màng nói nhảm vài câu, thị nữ kia lanhlợi, không dám sơ ý, rất nhanh chạy ra ngoài, nhưng không biết phải bẩm báo vớiai. May sao lúc ấy Vương Nam vốn ngủ muộn, thấy nàng ta hớt ha hớt hải, bèn giữlại hỏi, dù sao cũng là Thái tử phi Viêm triều, hắn cũng thấy hơi khó xử. 
Hoàng thượng lúc này đang ở Ngọc Lan cung của Khương Hậu.Thái giám canh cửa chạy vào bẩm báo, còn chưa hết lời đã bị Mộ Dung Viêm ném gốiđuổi ra. 
Thị nữ nói rất nghiêm trọng, Vương Nam thẩm tra khắp đạilao, xem có ai là người của Thái y viện không, hỏi cả canh giờ mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-tuong-quan/192528/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.