“Xưa nay hậu cung không can dự chuyện chính sự, nếu làm Hộquốc Đại Tướng quân Viêm triều, ngôi vị Hoàng hậu không thể cùng kiêm nhiệm mộtlúc. Nàng hãy tới bộ Lễ giao lại phượng ấn đi.” 
Vương công công còn chưa đọc xong thánh chi. Hắn đã lạnhlùng mở miệng. Quan lại trong triều nhìn nàng với ánh mắt thương hại. Thực rakhi tin tức Lan Phi được đón về cung truyền ra. Mọi người đều biết nàng sẽ bịphế ngôi Hoàng hậu, chỉ là… việc phế hậu đến thật nhanh. 
Tả Thương Lang nửa quỳ trên mặt đất, lưng nàng vẫn thẳng nhưthế, khuôn mặt hơi cúi nhìn không rõ biểu cảm. Nhưng lời nói vô cùng dứt khoát:“Tuân chi.” Thái tử phi nàng chỉ là giả. Tất cả mọi người đều biết, người hắnthật sự muốn lấy, chi có Khương Bích Lan – một Khương Bích Lan đẹp khuynh thànhkhuynh quốc. 
Cho nên, dù hắn đăng cơ nàng nhận phượng ấn, từ đầu chí cuốinàng vẫn không được sắc phong chính thức. 
Khuôn mặt vị vua trẻ vẫn lạnh lùng như dao khắc, hắn xoay nhẹchiếc nhẫn ngọc bích trên tay, ánh mắt sắc bén nhìn nàng: “Còn điều gì muốn nóikhông?” 
Tả Thương Lang tay trái giữ chiếc cung bạc lạnh giá. một lúcsau chầm chậm đáp: “Bẩm Hoàng thượng, không có.” 
Rời khỏi đại điện, Tà Thừa tướng Tiết Thành Cảnh có chút lolắng lùi về sau nửa bước, đi bên cạnh nàng, suy xét hồi lâu mới nói: “Tả Hoàng…Tà Tướng quân, thực ra với tài năng của mình, nàng không nên ở trong hậu cung,việc này nàng đừng để tâm, giang sơn Viêm triều cần nàng hơn là hậu cung này.” 
Tả Thương Lang quay đầu, khẽ mim cười: “Cảm ơn Tiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-tuong-quan/192527/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.