"Con muốn đi cùng với mọi người." Tiêu Cửu Thành nói, mặc dù có Độc Cô Tấn nên vấn đề sẽ không lớn, nhưng nàng vẫn là có chút không yên lòng để Thiên Nhã một mình ra chiến trường.
"Không được!" Độc Cô Tấn cùng Thiên Nhã đồng loạt cự tuyệt.
Độc Cô Tấn cảm thấy Tiêu Cửu Thành nhất định phải ở lại thủ thành, mặc dù ông cảm thấy sẽ không ai dám chủ động trêu chọc Độc Cô gia, nhưng vẫn phải đề phòng địch nhân thừa cơ, Tiêu Cửu Thành thủ ở hậu phương thì ông tương đối yên tâm.
Thiên Nhã càng cảm thấy Tiêu Cửu Thành yếu ớt không thích hợp ra chiến trường, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, sợ có lúc không chú ý đến nàng, làm cho Tiêu Cửu Thành bị thương. Hiện tại Tiêu Cửu Thành là ở tận đáy lòng nàng, Thiên Nhã không muốn Tiêu Cửu Thành lâm vào bất kỳ nguy hiểm nào.
"Con sẽ an bài hết thảy công việc trong thành, sẽ không để cho địch nhân thừa cơ." Tiêu Cửu Thành biết chuyện Độc Cô Tấn lo lắng.
"Ta tin Cửu Thành, nhưng Cửu Thành không tin vi phụ sao?" Độc Cô Tấn hỏi, dù sao ông tung hoành sa trường đã ba bốn mươi năm, phải lấy được Tương Dương thành là tình thế bắt buộc. Mà Độc Cô gia đại bản doanh, chín thành trì đã bồi dưỡng nhiều năm không được sơ thất, đặc biệt là lương thực nhiều như vậy, rơi vào tay quân địch mà nói là hậu quả không tưởng tượng nổi, lương thực nhiều như vậy là vốn liếng lớn nhất để đoạt được thiên hạ.
"Đương nhiên là con tin tưởng phụ thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527202/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.