"Vương gia, Độc Cô Tấn đã xuất hai mười vạn quân tiến về Tương Dương, các thành của Độc Cô gia lúc này đang bỏ trống, đây chính là thời cơ dành cho Vương gia." Đây hiển nhiên là thuyết khách của Lý Quân Hạo phái tới thuyết phục Yến Vương đánh thành của Độc Cô gia, trước khi Lý Quân Hạo đi đánh Tương Dương đã chuẩn bị sẵn.
"Hai mươi vạn quân của Độc Cô gia vây chết tám vạn chủ lực của Ngô Quân các ngươi, chủ lực Ngô Quân nếu bị Độc Cô gia tiêu diệt, Ngô Vương chắc chắn sẽ không gượng dậy nổi, tại sao ta lại phải cứu Ngô Vương chứ?" Yến Vương nhíu mày hỏi ngược lại, mặc dù hắn đang suy nghĩ có thể nhân cơ hội này, nhưng ở trước mặt sứ thần của Ngô Vương, Yến Vương không muốn biểu lộ ra.
"Độc Cô gia có tinh binh hãn tướng, Độc Cô Tấn lại giỏi dụng binh, lại có dự trữ lượng lương thực cực lớn, nếu thành Tương Dương bị Độc Cô gia chiếm được, đến lúc đó sợ rằng Vương gia có lợi hại hơn nữa cũng không phải là đối thủ của Độc Cô Tấn, thiên hạ này rất nhanh không phải của họ Lý, mà là của Độc Cô gia." Sứ thần Ngô Vương cố gắng phân tích nói.
Việc này Yến Vương đương nhiên cũng biết rõ, nếu hắn muốn đoạt được thiên hạ thì Độc Cô gia mới là chướng ngại vật lớn nhất, Độc Cô gia có đại quân hùng mạnh làm cho hắn kiêng kỵ. Độc Cô gia còn có lượng lương thực cực lớn cũng làm cho hắn thèm nhỏ dãi, hiện giờ Độc Cô Tấn xuất quân chủ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-thuong/527203/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.