- Có phải ngươi quyết tâm chuyện gì cũng không nói phải không? – Sau bữa trưa,, Thiên Nhã nhàn rỗi vô sự, thế là lại tiếp tục mở miệng hỏi Tiêu Cửu Thành.
Tiêu Cửu Thành suy nghĩ một chút, ngoại trừ những việc liên quan đến Thiên Nhã còn những việc khác, cũng không phải không thể nói.
- Vậy ta nói cho nàng biết một chút về đại sự trong thiên hạ phát sinh trong mười mấy năm qua. – Tiêu Cửu Thành cảm thẩy, nếu Thiên Nhã đối với mọi thứ đều không có kí ức, vậy thì bắt đầu từ hoàn cảnh nhỏ đến bối cảnh lớn vậy.
- Chúng ta bây giờ là năm Kỷ Hạn, Vĩnh Hưng năm thứ hai... - Tiêu Cửu Thành bắt đầu từ bối cảnh, giới thiệu sơ về bối cảnh, lại tiếp tục nói về năm đầu tiên tính từ khi Thiên Nhã mất trí nhớ.
Tiêu Cửu Thành cứ thế kể cho Thiên Nhã nghe về những sự kiện lớn xảy ra trong triều, từ quốc gia đại sự, đến kỳ văn dân gian, tất cả đan xen sinh động qua lời nói của nàng, khiến người say mê, khiến Thiên Nhã muốn ngưng nghe cũng không nỡ.
Tiêu Cửu Thành thấy biểu tình nghiêm túc lắng nghe của Thiên Nhã, nàng biết Thiên Nhã thích nghe, thế nên Tiêu Cửu Thành cơ hồ đào hết kí ức của bản thân, kéo dài thêm trục thời gian, cố hết sức kể lại từng chút từng chút hoàn cảnh năm xưa. Nếu như là Thiên Nhã, người đã cùng Tiêu Cửu Thành trưởng thành ở thế giới này nghe được, hẳn nàng sẽ nhận ra, những việc từng phát sinh trong trí nhớ của Tiêu Cửu Thành so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526975/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.