Tiêu Cửu Thành chỉ lưu lại cho nàng một đám cung nữ đều không quen biết ai, nàng nghĩ đến lại càng chán ghét, thêm phần tức giận Tiêu Cửu Thành, thế nhưng vẫn còn quan tâm đến tâm trạng của nàng ấy.
Lúc dùng ngọ thiện, Thiên Nhã cuối cùng cũng gặp lại Tiêu Cửu Thành. Sau khi nhìn thấy dung mạo của mình, nàng bây giờ mới phát hiện, Tiêu Cửu Thành trước đó bị mình gọi là lão bà bà so với mới bản thân còn trẻ hơn vài phần. Nhìn thoáng qua như mới hai mươi lăm, hai mươi sáu, vòng eo tinh tế, yếu đuối mỏng manh như cành liễu. Thiên Nhã nghĩ thầm lỡ mình dùng sức hơi quá có khi sẽ làm gãy mất vòng eo mảnh khảnh kia. Trước đây nàng rất ghét nhìn thấy nữ tử nhà quan văn nhược như vậy, chí ít bản thân mình trước kia cũng không hề để ý đến Tiêu Cửu Thành. Nhưng bây giờ ngắm thấy nữ tữ quan văn gầy yếu như Tiêu Cửu Thành, chỉ là tư thái yếu đuối, nhưng nhìn lại cả người thì không còn yếu ớt như vậy, lại còn mười phần dáng vẻ trầm ổn, nội liễm. Phối hợp cùng dung mạo xinh đẹp, thật sự có một loại cảm giác mơ hồ không rõ, rất đặc biệt.
Trước khi tỉnh lại, với mười bảy năm kí ức của bản thân, Thiên Nhã vẫn luôn tin rằng mình là nữ tử đặc biệt nhất, nhưng hôm nay nhìn thấy Tiêu Cửu Thành, gặp gỡ Lý Yến Uyển, nàng mới phát hiện Tiêu Cửu Thành mới là nữ tử đặc biệt nhất.
Thiên Nhã một mực cố gắng hồi tưởng lại dáng vẻ của Tiêu Cửu Thành khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526974/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.