- Ngươi nói gì đi chứ? – Thiên Nhã thấy dáng vẻ trầm mặc của Tiêu Cửu Thành thì rất tức giận.
- Chờ đến khi nàng hoàn toàn khỏe hẳn, có thể hoạt động như bình thường ta sẽ nói cho nàng biết. – Với Tiêu Cửu Thành mà nói, Thiên Nhã hiện tại nhiều nhất chỉ đang mất đi mười mấy năm trí nhớ khiến bản thân mơ hô cùng bất an, nhưng một khi nàng biết tất cả quả, không chỉ đơn giản là mơ hồ cũng bất an mà chính là nỗi thống khổ bi thương mất đi người thân, nàng hi vọng Thiên Nhã bớt được vài ngày khổ sở kia.
- Có khác biệt sao? Thiên Nhã tức giận chất vấn
- Có – Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã rồi kiên định trả lời.
- Có gì khác?
- Thiên Nhã cảm thấy không có, vậy có trời mới biết nàng có thể biết trễ thế nào. – Tiêu Cửu Thành không trực tiếp trả lời, chỉ trả lại một câu như vậy cho Thiên Nhã.
- Đương nhiên với ta thì càng sớm càng tốt. – Thiên Nhã xấu hổ đến cực điểm nói, nàng cảm giác bản thân đang bị Tiêu Cửu Thành đùa bỡn trong lòng bàn tay, nhưng cho dù biết rõ cũng không có cách nào đối kháng lại. Từ sau khi tỉnh lại, đối với việc gì nàng cũng thấy bất lực, càng khiến nàng thêm chán ghét.
- Vậy thì cứ lo nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng khỏe thân thể đi. – Tiêu Cửu Thành mỉm cười nói với Thiên Nhã, thân thể tốt mới có thể tiếp nhận được khó khăn lớn hơn.
- Ngươi – Thiên Nhã trừng mắt nhìn Tiêu Cửu Thành, tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-hau-quyen-ha/526973/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.