Ban đêm kỳ thực không quá lạnh, một chút gió cũng không có, chỉ là xungquanh hoàn toàn nhìn không rõ bóng người, chỉ nghe thấy tiếng bước chânmình đạp lên tuyết trắng. Lâm Bình Chi kéo áo choàng bằng lông ấm áp sát người hơn, trên tay cầm đèn lồng chậm rì rì đi ra ngoài sơn trang.
Cái áo choàng này là hắn mua lúc đến Tây Vực, làm bằng da hồ ly trắng tinh, một cái lông khác màu cũng không có, mà nút buộc lại được đính thêm hai khối minh châu sáng lấp lánh, lớn cỡ ngón tay cái. Hắn tìm nửa năm mớithấy, định đưa lên Hắc Mộc Nhai làm quà sinh nhật cho Tả An Chi. Ai ngờngày ấy, trong lúc vô tình hắn nhắc tới việc muốn đi quan ngoại, Tả AnChi liền lấy cái áo choàng này ra, dặn hắn quan ngoại rất lạnh, nhớ phải khoác áo cho đủ ấm. Hắn từ chối không được, đành phải cẩn thận bỏ vàotrong bao quần áo. Giờ phút này lấy ra khoác lên người, chóp mũi dườngnhư có thể ngửi thấy mùi thơm phảng phất, khiến hắn vui sướng đến mức lộ ra tươi cười. Rõ ràng Tả An Chi vừa nhận áo, mới chỉ mặc thử một lần,làm sao có thể có mùi thơm được. Huống hồ, với thân phận của nàng, không phải là người hắn có thể vọng tưởng.
Tuy rằng chung quanh không có người, nhưng hắn vẫn đỏ bừng mặt, ho khan một tiếng mới tiếp tục cẩn thận nhìn đường phía trước.
Đèn lồng trên tay hắn là do người trong Nhật Nguyệt Thần giáo làm ra, dùngtrúc tía làm cốt, bên ngoài bọc lụa trắng, bên trên tỉ mỉ vẽ một con vật tròn vo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614415/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.