Sáng sớm trên Hắc Mộc Nhai vẫn như mọi ngày, mọi người ai có việc gì thì đi làm việc nấy, những tên thị vệ thì đứng canh gác dọc theo đường lênnúi, trong tay cầm vũ khí sắc lạnh. Mà vài tên thuộc hạ thì lại ngồitrên điện bẩm báo chuyện trong giáo cho Đông Phương Bất Bại. Đông Phương giáo chủ nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng lại gật đầu.
Một gã hương chủ trong Thanh Long đường đang nói tới chuyện giao thương buônbán với Tây Vực, bỗng nhiên liền nghe phía sau Đông Phương Bất Bại vanglên tiếng gào khóc thảm thiết. Thanh âm này vô cùng to, hơn nữa còn kèmcả cầu xin vật nài. Quan trọng nhất là, âm thanh đó vô cùng quen thuộc,rõ ràng là tiếng đứa con trai cưng của giáo chủ Nhật Nguyệt Thần giáoĐông Phương Bất Bại với trưởng lão Thanh Long đường Tả An Chi, ĐôngPhương Hồng. Chẳng lẽ có người dám phạm thượng Hắc Mộc Nhai, động đếnđứa nhỏ này sao? Việc này không phải là nhỏ nha. Tên hương chủ kia cảkinh, bủn rủn tay chân, ngẩng đầu nhìn Đông Phương Bất Bại, cân nhắckhông biết có nên nói tiếp hay không.
Đông Phương Bất Bại vẻ mặt vẫn thay đổi, chỉ trầm giọng nói: “Ngươi tiếp tục đi.”
Hắn còn chưa dứt lời, thì một tiếng hét thảm lại vang lên, khiến cho ĐồngBách Hùng đang đứng bên cạnh hắn không nhịn được mà nói: “Đông Phươnghuynh đệ, đệ đi xem đi, Hồng nhi không biết có phải xảy ra chuyện gì hay không?”
Đông Phương Bất Bại còn chưa kịp đáp, đã nghe thấytrong phòng sau lưng mình truyền đến tiếng đồ đạc rơi xuống đất, cùngvới tiếng tiểu hài tử non nớt kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614416/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.