Đưa tay che ánh mặt trời buổi sáng, Tả An Chi khép hờ mắt, nhịn khôngđược khóe môi hơi nhếch lên, biểu lộ tâm tình của nàng so với ánh mặttrời còn muốn sáng ngời hơn.
Nàng xốc chăn ra, bước xuống giường chải tóc búi tóc, sau đó lấy chậu đồng đã chuẩn bị sẵn, dùng muối đểsúc miệng, hai tay lại vốc nước mát rửa mặt. Sau đó, liền nghe thấy cótiếng gõ cửa. Bước nhanh ra mở cửa, dù sớm biết bên ngoài nhất định làĐông Phương Bất Bại, Tả An Chi vẫn bị hoảng sợ. Hắn đứng ngoài cửa, trên tay cầm một cái chén lớn, tươi cười ngượng ngùng.
Đông Phương Bất Bại có thể cười âm hiểm giả dối, cũng có thể cười bí hiểm, nhưng làm sao có thể cười ngượng ngùng.
Hôm qua đã thâm tình kể hết tâm sự, cho nên hôm nay Tả An Chi cũng có chútngại ngùng. Nàng lùi lại phía sau mấy bước, để hắn vào phòng, sau đó lại buồn cười nhìn hắn.
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ mặt ta dính nhọ?”Đông Phương Bất Bại bị nàng nhìn như thế, cảm thấy không được tự nhiên,cẩn thận đặt cái chén lên bàn, sau đó định giơ tay áo lên chùi mặt.
“Không có.” Tả An Chi vội vàng níu tay hắn, “Ta chỉ là…”
Nàng chỉ là còn không quen sống chung với một Đông Phương Bất Bại dịu dàngthắm thiết thôi. Nhưng mà lời này, sao có thể nói ra chứ.
ĐôngPhương Bất Bại thấy nàng khó nói, cũng không hỏi nữa mà dời đi đề tài:“An An, nàng nếm thử bánh bao này xem hương vị thế nào?”
Hắncầm lấy một cái bánh bao, đưa lên miệng của Tả An Chi, ánh mắt chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614389/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.