Đông Phương Bất Bại bưng chén rượu lên, trấn định thản nhiên cười: “Đồng đại ca, huynh mà say là lại thổi phồng sự việc, cái gì cũng đùa được…”
Hắn mới nói một nửa, lại nhìn thấy ánh mắt hiểu rõ của Tả An Chi, tay đangcầm rượu giơ liền cứng ngắc giữa không trung, không nói gì nữa.
Trong nháy mắt ấy, trong lòng Đông Phương Bất Bại nổi lên rất nhiều ý nghĩ.
Ở chung với Tả An Chi lâu như vậy, nàng làm việc gì cũng vô cùng minhbạch, nàng không thích giết người, nhưng khi không thể không động thủthì cũng sẽ không do dự mà cầm dao mổ. Có lẽ, nếu giải thích cho nàngnỗi khổ trong lòng hắn, nàng sẽ thông cảm chăng? Không, lần này khônggiống, chính mình có quá nhiều tiểu thiếp, còn muốn lừa gạt nàng. Nàngcó thể chấp nhận hắn dùng thủ đoạn với người khác, nhưng không nhất định sẽ đồng ý để hắn dùng thủ đoạn với nàng.
Bằng không giết hết mọi người có mặt ở đây hôm nay, trừ mình và Tả An Chi, sau đó đổ hết tội lên đầu Đồng Bách Hùng? Hoặc là…
Hắn suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, nhưng chung quy cái gì cũng không nói,cái gì cũng không làm. Hắn chỉ ngồi im một chỗ, tay chân lạnh ngắt, thậm chí cũng không dám nhìn Tả An Chi thêm lần nào nữa.
Có thể lừagạt được nhất thời, nhưng sẽ không lừa được một đời. Hắn là dạng ngườigì, vậy thì cứ để nàng biết đi, miễn cho sau này sống với nhau, ngàyngày nàng lại oán hận hắn. Nếu như nàng oán hận hắn…Nghĩ đến đây, khôngbiết tại sao, nhưng hắn không dám nghĩ tiếp nữa, nếu đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-y/1614388/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.