Cái xoay người cô tịch và lạnh lẽo, bóng lưng Nhậm Hoài Tô hốt nhiên trởnên rộng dài và gầy quắt, nảy sinh một loại ảo giác quỷ dị. Vai y rộngtựa thế trần, thân y xanh xao gầy guộc, hệt một khung xương xinh đẹ câmvắng và già nua.
“Nếu không vì cô, ta phải giết ư?”
Một câu nói nặng nề trầm thấp.
Nàng chưa từng nghe thấy âm điệu như vậy phát ra từ Nhậm Hoài Tô, giọng yvốn ôn hoà điềm tĩnh, không chói gắt cũng khó nhập tâm, lúc không muốnnghe y nói một trăm câu nàng không nghe được một, nhưng câu nói này, dù y có cách xa đến mấy, thốt lên bằng âm thanh hư vô đến mấy, nàng vẫn nghe rành rành.
Nghe và nghẹn lời.
Lần đầu tiên nàng im lặng.
Còn y cúi người, khom lưng chậm rãi nhặt lên từ lớp máu thịt một mảnh tinh thạch… Rồi lại một mảnh tinh thạch.
Nàng đờ đẫn nhìn y, thấy những ngón tay trắng ngần của y đã nhuốm đỏ, y nhặt đầy một bàn tay, năm ngón siết chặt, tinh thạch bị bóp nát, lập tứcbùng lên ánh sáng, y dùng chân khí chí dương ép mớ mảnh vụn tan chảy,chỉ thấy khói bay mịt mù, những mảnh vỡ tinh thạch cứa nát bàn tay, tay y đầy máu, nhưng y tuyệt nhiên hững hờ. Sau một nén hương, một viên tinhchâu tròn trịa long lanh, sáng trong và êm dịu hơn cả ánh trăng hiện ratrong lòng bàn tay, y nâng nó lên, bước từng bước về phía nàng.
Nàng đờ đẫn đứng yên.
Y nâng viên tinh châu đến trước mặt nàng, khoé một nhếch khẽ, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-toi/2147343/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.