“Đây có thể là nguyên liệu để luyện thành Cực Nhật Châu.” Y dáp, “Vật nàynếu có thể nấu chảy vài mảnh trong lò luyện đan, luyện thành một loai6dạ minh châu chiếu sáng trong đêm cũng không phải là sự lạ.”
Nàng đã ăn hết nửa niêu, dùng những ngón tay thon dài xinh đẹp nhón mộtmiếng thịt thong thả nhai, thư thái ngồi trên hai cái ghế đá Nhậm HòaiTô bày trong lều, lạnh lùng đáp, “Con quái ấy vô cùng lợi hại, trời sinh là khắc tinh của lệ quỷ, ta phải dùng ba mũi Thiên Lăng Tiễn mới xử lýxong, nhưng ta chỉ mang có ba mũi Thiên Lăng Tiễn trên người thôi.”
Ý nàng là lại bảo y đi sát sinh. Nhậm Hoài Tô hơi cụp mắt, “Cô nương…”
“Công tử…” Nàng dài giọng.
Y khựng lại, sửa thành giọng ôn hoà hơn, “Cô Quang, trời sinh vạn vật,sinh tử tất có lý lẽ, nếu cô muốn thứ tinh thạch ấy, ta có thể tìm xácthú bệnh chết, cô chỉ cần đợi vài hôm...”
“Giả dối!” Nàng lạnhlùng ngắt lời,”Ta sát sinh ngươi chằng để ý, lại chỉ quan tâm xem cóphải chính mình động thủ hay không! Khắp thiên hạ chẳng thấy tên hoàthượng nào xảo trá như ngươi. Lại nói, mười mấy ngày trước bên bờ hồ,không phải ngươi đã giết một con mãng xà sao? Lẽ nào mãng xà không phảithứ trời sinh, bị ngươi giết là đáng đời? Đã giết rồi con vờ vịt, ngườikhông nhảm à?”
Nàng chỉ thuận miệng, huống chi đều là nói thật,chẳng có lời nào đổ oan, nên chỉ hừng hờ nhìn y. Nhưng Nhậm Hoài Tô lạicau mày, chừng như nghĩ ngợi rất lâu, một lúc sau mới lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-toi/2147339/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.