Bấy giờ hai chữ “Quỷkhu” lơ lửng đã dần tan, người áo tím ngẩn đầu, “Có một loại người đãvượt qua tử vong, thân xác không chết, nhưng cũng không còn là ngườisống… Những ‘người’ này hẳn từng đau đớn và kích động cùng cực, đến mứcchưa kịp ‘chết’ đã biến thành thứ khác, còn là thứ cực hung cực ác.Người hoá thành ‘quỷ khu’ rất ít máu, vết thương lành vô cùng nhanh, cósức mạnh vượt trội, dù là một sợi tóc cũng có sức phục hồi mãnh liệt…Thế nhưng…” Y trút một hơi thở dài, “Quỷ nói cho cùng vẫn là quỷ, dù kẻấy có thân thể loài người, cũng có thứ phải kiêng kỵ.”
“Ví như…Tử Linh thụ?” Cơ Nhị ngắm cành cây khô chưa cháy hết trong tay y, “Kỳmộc thượng cổ, tương truyền chỉ có thể sinh trưởng ngàn năm ở chốn chídương, ngươi tìm ở đâu ra?”
“Điều đó không quan trọng.” Người áo tím ngước nhìn Hiến Thần phi nam phi nữ, “Ngươi nói… đây là tóc của Hoài Tô?”
“Không sai.” Cơ Nhị gật đầu.
“Vậy thì… có lẽ chúng ta nên đi một chuyến tới Bích Phi tự.”
“Ngươi có hứng thú, ta đương nhiên phụng bồi.” Cơ Nhị mỉm cười, “Ngươi đanghoài nghi điều gì? Chẳng lẽ hoài nghi Nhậm đại sư thánh khiết thiệnlương của chúng ta không phải là người, mà là quỷ?”
“Nếu y là lệquỷ thì không thể nhận được thánh khí.” Người áo tím hờ hững đáp lời,“Với Phật khí y tự tu hành và thánh khí trời ban, lệ quỷ nào cũng sẽ tan thành mây khói.”
“Nhưng thực tế là, đây là tóc quỷ, và ta xácđịnh… đây là tóc của Nhậm Hoài Tô.” Cơ Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-toi/2147345/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.