Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An, sau đó đập tay lên bàn, phát ra một tiếng thật lớn.
Lăng Khanh An:!!!∑(?Д?ノ)ノ
Chỉ thấy vị trí mà Mạc Vân Quả võ xuống trên bàn kia, lún xuống một đoạn thậy sâu, thậm chí có thể thấy rõ ràng dấu tay Mạc Vân Quả.
Tay Lăng Khanh An run lên, đang chuẩn bị nói cái gì đó, lại nghe thấy một tiếng vang lớn, đồng thời tiếng nói lạnh lẽo của Mạc Vân Quả vang lên “Ăn!”
Lăng Khanh An:……
Lăng Khanh An yên lặng cầm đũa của mình lên, sau đó yên lặng gắp đồ ăn, yên lặng ăn cơm.
Tuy rằng hơi mặn, cơm hơi nhão, ăn vẫn khá tốt, ừm…… Thật sự ăn khá tốt.
Lăng Khanh An nỗ lực thôi miên chính mình, đồng thời an ủi bản thân, hắn không phải đánh không lại Mạc Vân Quả, hắn chỉ là lười vận dụng lực lượng nói dối mà thôi.
Ừm…… Chính là như thế!
Trên thực tế, cũng đích xác như thế, Mạc Vân Quả hiện tại, thật ra vẫn chưa đến mức hắn phải vận dụng năng lực kia.
Tự tạo công tác an ủi tâm lý bản thân xong Lăng Khanh An cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, hắn dùng tốc độ ăn cơm thật nhanh, sai đó ném lại chén đũa chạy lấy người.
Hẳn là…… Ừm…… Đại khái…… Là đi uống nước. ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Mạc Vân Quả thấy Lăng Khanh An đã đi khỏi đây rồi, bản thân cũng đứng dậy đi về phòng, chuẩn bị nghỉ trưa.
Lần đầu tiên nấu ăn, giống như còn có chút mệt……
Đến buổi tối, Lăng Khanh An mới từ trong phòng đi ra, sau đó yên lặng thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009801/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.