Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả vừa hay lướt đến phần bản thảo, còn không kịp xem, đã bị Lăng Khanh An xem trước.
Lăng Khanh An không nghĩ tới, chỉ là tới gọi cô ăn cơm mà thôi, lại có thể thấy một màn kích động đến vậy!
Khoé miệng Lăng Khanh An gợi lên ý cười ý vị, ánh mắt nhìn Mạc Vân Quả cũng thêm vài phần hứng thú.
Chỉ thấy hắn nghiêng nghiêng đầu, đem đầu hơi hơi hướng về phía Mạc Vân Quả một chút, môi cơ hồ muốn gần sát lại lỗ tai Mạc Vân Quả.
“Không thể tưởng được…… Mẹ thế mà…… Thích như vậy……”
Lăng Khanh An gần như ngâm dài âm điệu ra để nói xong những lời này, kèm theo điệu cười tà tứ kia, nhìn thế nào đều cảm thấy không có ý tốt.
“Sát! Cái tên Lăng Khanh An có ý
gì?”
“ Thế mà lại dám đùa giỡn tiểu Quả Quả nhà ta, tiểu Quả Quả, dùng hình thức bạo lực của ngươi! Tẩn hắn!”
“Người này nói lời này là có ý gì? Tiểu Quả Quả nhà ta nói thích lúc nào? Còn không phải là thích ăn thích màu vàng thích phát ngốc sao!”
“Đúng thế đúng thế, nơi nào chọc tới hắn?”
“Khụ khụ…… Các vị lầu trên đừng kích động, ta cảm thấy Lăng Khanh An nói, hẳn là nội dung trên máy tính.”
“Hử? Nội dung trên máy tính? Ta nhìn xem đã……”
“( Đỡ trán) này…… Đây là tiểu. Hoàng. Văn?”
“Ngu ngốc, đây là văn nguyên chủ viết!” “Nguyên chủ…… Ừm…… Là một tài xế già nha!”
“Viết có thịt, béo mà không ngán, tiên mà không tanh, quả nhiên là tài xế già, chậc chậc chậc ~”
“Nếu như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009802/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.