Thời điểm Đế Minh buông Âm Tế Thiên ra, bọn họ đã đi tới Hàn Thiên thành, phụ cận Thuần Trần phái.
Hàn Thiên thành là một tòa thành lớn của Bắc Bộ, là một trong những thương trường lớn mà các đại gia tộc dùng để giao dịch mua bán. Bởi vậy, khí hậu rét lạnh cũng không làm cho đường phố Hàn Thiên thành tiêu điều đi. Mà ngược lại, còn vô cùng náo nhiệt, dòng người trên đường cứ như là nước chảy.
“Ngươi đã làm gì bọn Thanh Bảo vậy?” Âm Tế Thiên hỏi.
Đế Minh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ tò mò, đơn giản đáp: “Ma cổ!”
Âm Tế Thiên trợn trắng mắt: “Ngươi nhiều thêm một chữ sẽ chết à?”
Đế Minh như hắn mong muốn: “Hạ ma cổ!”
Âm Tế Thiên có chút chán nản: “Ngươi được lắm!”
Bảo y nói nhiều thêm một chữ, thì quả thật nói nhiều thêm đúng một chữ!
Đế Minh thấy hắn thở phì phò, khóe miệng lãnh ngạnh khẽ cong lên, lấy ra một tấm áo choàng làm bằng lông của Thần Ma thú, khoác lên người hắn. Sau đó dắt người, tiến vào một gian khách *** lớn!
Âm Thiên vừa đánh giá khách ***, vừa hỏi: “Chúng ta không trở lại Nam Bộ?”
“Ăn mừng! Sẽ về sau!”
“Ăn mừng! Ăn mừng cái gì?”
Âm Tế Thiên đầy đầu mê hoặc, nhưng rất nhanh liền hiểu được ý tứ trong lời nói của Đế Minh. Trên trán hắn trượt xuống mấy cái lằn đen: “Ý của ngươi là muốn tiếp tục ăn mừng trên giường thêm cho đủ một tháng?”
Hắn cùng Bắc Minh điên cuồng hoan ái hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858826/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.