Bắc Đẩu lấy lại *** thần, gấp gáp lấy một bình dược từ trong không gian ra, trút ra viên thuốc rồi nhét vào miệng Bắc Minh, sau đó giải thích: “Xin thiếu phu nhân yên tâm, thiếu gia không có gì đáng lo ngại đâu. Nhưng do ba ngày nay vẫn luôn lo lắng cho an toàn của thiếu phu nhân, nên ngài ấy cứ cố chịu đựng khó chịu trong thân thể. Đến tận khi nhìn thấy thiếu phu nhân bình an vô sự trở về thì tâm tình cũng thả lỏng, vì thế hiện tại bệnh tình mới phát tác!”
Lúc này, năm tên hộ vệ thuần thục trải thảm mềm ra để Bắc Minh nằm được thoải mái hơn. Âm Tế Thiên cướp lấy cái khăn ướt trong tay một hộ vệ, giúp Bắc Minh lau mồ hôi trên trán. Nhìn sắc mặt tái nhợt của y, hắn nhịn không được mà thoáng nhăn mày. Hắn còn nhớ rõ lời Bắc Vũ Hoành nói, mệnh cách của hắn hay thay đổi, có thể gặp dữ hóa lành, và hắn có thể xoay chuyển vận số cho Bắc Minh. Tuy nhiên, hắn thật sự có khả năng giúp Bắc Minh sao?
Âm Tế Thiên lấy lại *** thần, đưa tay gạt ra sợi tóc vươn trên gò má Bắc Minh, sau đó nhẹ nhàng mơn trớn bờ môi mỏng lạnh lẽo kia. Ngay lúc hắn thu tay lại thì phát hiện khuôn mặt tuấn mỹ của Bắc Minh hình như nhỏ đi rất nhiều, cũng trẻ ra rất nhiều. Tập trung nhìn kỹ, quả thực cứ như một phiên bản khác của tiểu thí hài. Âm Tế Thiên muốn nương vào ánh lửa để trông rõ hơn một chút, bỗng đột nhiên có tấm áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858406/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.