Editor: Mạc Thiên Y
Ban đêm Vô Tâm muốn đi dò thám giếng, Cố đại nhân không cản, Nguyệt Nha muốn ngăn lại ngăn không được. Đêm đến, Cố đại nhân viện cớ đi lấy vàng bỏ trốn mất dạng, Nguyệt Nha cầm thỏi vàng ngồi trong phòng, bởi bình sinh chưa từng có được vật giá trị lớn như thế, cho nên cẩn thận đến mức không dám lộn xộn. Vô Tâm thoát cương, một mình cưỡi ngựa đi đến tòa nhà.
Vô Tâm sống cuộc sống không điểm đầu không kết thúc này đã rất nhiều năm, người đã gặp nhiều, quỷ cũng đã thấy nhiều, vô luận là người hay quỷ, hắn đều không dễ tin. Nữ Sát khi còn sống là một tiểu nha hoàn chết oan, buổi trưa sắp bị hồn phi phách tán, còn đầy miệng che chở Nhạc Khởi La, có thể thấy được Nhạc Khởi La trong lòng cô ta còn quan trọng hơn cả bản thân. Nhạc Khởi La chết thảm, chẳng lẽ cô ta được chết thoải mái? Hơn trăm năm trước cô ta vẫn yên tĩnh tu luyện, gần hai tháng nay cớ gì lại gấp đến độ bắt đầu giết người sống?
Trước cửa tòa nhà là hai tên lính gác cửa, mặc dù biết ngôi nhà đã sạch sẽ, nhưng vẫn sống chết không chịu bước vào cửa, nhưng thế lại rất hợp ý Vô Tâm. Sau khi xuống ngựa tiến vào cổng lớn, hắn đơn thân chiếc bóng đi thẳng đến hậu viện, thấy mặt đất còn sót lại chút tro bụi cháy đen, dưới ánh chiều tà, tựa như tàn cốt sau ngọn lửa vậy.
Trời chiều vẫn chưa buông xuống, âm khí còn chưa dấy lên, tuy có ma quỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/3094332/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.