Editor: Mạc Thiên Y
Hôm sau mặt trời vừa mới ló rạng, Nguyệt Nha đã rời giường.
Cô không quấy rầy đến Vô Tâm, cầm cây chổi quét nhà quét sân. Ngày hôm qua mua một đống củi đốt chất ngay ngắn ở góc sân, trong cái rổ cạnh đống củi đựng dưa chuột, củ cải đỏ mua về hôm qua, qua một đêm vẫn còn tươi xanh mọng nước.
Nhóm lửa trên bếp, chiếc nồi sắt lớn rất nhanh đã sôi lên sùng sục. Nguyệt Nha dựa theo thường lệ, thiếu chút nữa đã nấu cháo rồi, nhưng nghĩ lại, cô múc bớt nước trong nồi ra… bây giờ cô đã là bà chủ gia đình, không có người để mắt đến cô, quản cô, cô có thể tùy ý bỏ thêm gạo vào trong nước, cho người đàn ông của cô ăn cơm rồi.
Buổi sáng Vô Tâm vừa ra khỏi phòng ngủ, đã có nước sạch để sẵn trong sân để hắn rửa mặt. Chờ hắn trở về nhà chính, trên chiếc bàn gỗ chủ nhà để lại đã dọn sẵn hai chén cơm và một dĩa dưa nộm. Nguyệt Nha vào phòng phía tây, đang quỳ trên giường gấp chăn, nghĩ Vô Tâm đóng cửa ngủ một đêm, trong phòng lại không có chút mùi hôi… nhà họ Lý từ cô trở xuống, đều là con trai, mấy đứa em trai thối chân còn đánh rắm quả thật khiến cô có quen cũng không làm sao chịu nổi.
Xuống giường trở lại nhà chính, cô phát hiện Vô Tâm đã ngồi ngay ngắn cạnh bàn, cười tủm tỉm nhìn cô không nói gì, gương mặt trắng bóc rất dễ nhìn. Nguyệt Nha ngoài mặt giả vờ không thèm để ý, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/3094328/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.