*Thánh ca Phật Giáo
Editor: Mạc Thiên Y
Phàm một người khi còn sống dương khí yếu, sau khi chết nhất định âm khí mạnh, cho nên Vô Tâm đứng trước quan tài, trong khoảng thời gian ngắn không dám vọng động. Nhìn từ kích cỡ, quan tài hiển nhiên là được đặt làm cho trẻ em. Tiểu quỷ âm khí nặng, chấp niệm nhẹ, rất dễ thao túng; mà quan tài cũng không cũ, có thể thấy là mới được đặt ở đây.
Xuyên qua cổng vòm phía sau quan tài, đi vài bước về trước rẽ vào một khúc quanh là có thể tiến vào hậu viện. Quan tài chắn ngay cửa, chính là tư thế ngăn trở, ngăn cản ai, lại khó mà nói. Vô Tâm nghĩ nay Huyện Văn trở thành địa bàn của Đinh đầu to, mà Đinh đầu to dường như cũng đã rơi vào tay Nhạc Khởi La. Nhạc Khởi La ở Huyện Văn nói một không hai, có thể vạch cả tòa nhà này làm vùng cấm, cớ chi còn muốn bày thêm nhiều trò trong nhà? Như thế xem ra, không phải là ngăn, mà là phong bế.
Cái muốn phong bế, dĩ nhiên chính là khu vực phía sau quan tài. Vô Tâm tỉ mỉ quan sát quan tài, thầm nghĩ có thể Nhạc Khởi La vẫn cố kỵ giếng nước trong sân, cho nên không cho người ngoài tùy tiện tới gần. Nằm dưới đất hơn một trăm năm, cái giếng xem như là nơi cô ta sống lại.
Nhẹ tay nhẹ chân vòng qua quan tài, Vô Tâm cất bước vượt qua cổng vòm, đồng thời hối hận mình không mang theo bùa giấy. Toàn bộ bùa giấy đều giấu trong lớp áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486376/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.