Editor: Mạc Thiên Y
Sau khi trời sáng, Vô Tâm thanh toán tiền phòng, thản nhiên dẫn Nguyệt Nha và Cố đại nhân rời quán trọ. Nguyệt Nha không nói gì, Cố đại nhân thì một bước đi một cái quay đầu, không ngừng nhìn cửa phòng Tiểu Xuân Tử. Hậu viện đã tràn ngập mùi xác thối mang máng, có điều tiền viện đang có một chiếc xe thu phân người đi qua, mùi thối bay cả mười dặm, tiểu nhị bịt mũi cau mày, thế là hoàn toàn xem nhẹ mùi lạ của tiệm mình.
Vô Tâm kéo tay áo Cố đại nhân, không cho gã nhìn đông nhìn tây, miễn khiến người chú ý. Rời khỏi nhà trọ đếm tiền, Nguyệt Nha đi mua mười cái bánh bao chay, bánh bao chay to cỡ nắm tay, Cố đại nhân ăn năm cái, Nguyệt Nha ăn ba cái, Vô Tâm ăn một cái rưỡi, hắn thấy Nguyệt Nha ăn đến liếm môi chép miệng, dường như là chưa no, bèn nhường nửa cái còn lại cho cô.
“Anh không sợ đói.” Hắn nói cho Nguyệt Nha: “Không ăn cũng có sức mà.”
Nguyệt Nha không tin, cũng không cần. Hai người nhường qua đẩy lại, kết quả sẩy tay, nửa cái bánh bao rơi xuống đất. Cố đại nhân đứng bên xem, phát ra một câu cảm khái: “Mẹ nó chứ, không bằng cho ta!”
Nguyệt Nha cùng Cố đại nhân rất muốn biết Vô Tâm muốn đi đâu, nhưng dọc đường Vô Tâm sống chết không nói. Ba người ra khỏi thành đi lên đường núi, qua nửa ngày mới tới Thanh Vân quan trên núi Thanh Vân. Tuy Nguyệt Nha đã chuyển đến ở Trực Lệ đã lâu, nhưng nơi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486378/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.