Editor: Mạc Thiên Y
Vô Tâm đi theo ánh sáng nhợt nhạt của hồn phách, nếu trong biệt thự thật sự có quỷ hồn sức mạnh cường đại quấy phá, những linh hồn rải rác còn lại sẽ bị ảnh hưởng. Ngọn nguồn âm khí mà quỷ hồn sinh ra, tự nhiên sẽ hấp dẫn hồn phách tụ lại; mà Vô Tâm chỉ dựa vào cảm giác đối với hồn phách lưu động, từng bước đi lên lầu hai.
Hắn không nói lời nào, Lão Soái cầm áo choàng đi chếch theo phía sau, sợ sệt cũng không dám nói lời nào, chỉ có chòm râu nhọn chưa phết keo, rung rung theo bước chân y. Vô Tâm càng đi lên trước, mắt y càng trợn to; cho đến khi Vô Tâm dừng chân trước một cánh cửa, cặp mắt ti hí của y toát ra hào quang, trên gương mặt vàng vọt cũng có vẻ vui mừng —— căn phòng sau cánh cửa, chính là phòng ngủ của tiểu thiếu gia!
“Pháp sư cao minh!” Lão Soái nhẹ giọng ca ngợi, sợ quấy nhiễu pháp sư thần thông: “Khuyển tử ở bên trong đã nằm rất nhiều ngày.”
Vô Tâm không để ý đến y, chắp hai tay sau lưng định thần một lúc, tức khắc sau chỉ nghe “ầm” một tiếng, hắn một cước đá văng cửa phòng!
Lão Soái giật mình, hai hầu gái trông chừng trong phòng cũng sợ thét lên. Sát tường kê một cái giường đồng lớn kiểu tây âu, một cậu bé tầm mười mấy tuổi nằm trên giường, im lìm bất động. Vô Tâm đằng đằng sát khí sải bước vào, đứng trước giường hơi cúi đầu, trong đầu đã hiện ra hình dáng quỷ hồn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486353/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.