Editor: Mạc Thiên Y
Cố đại nhân ăn một bụng cơm thịt rau, lau mép đứng dậy ra cửa. Đến chạng vạng gã trở về, nách cắp bọc đồ, hai hàng lông mày rậm phủ đầy sương.
Gió rét căm căm phóng vào phòng tây, gã ném bọc đồ lên giường: “Nói xong rồi, ngày mai sẽ có xe hơi đến đón chúng ta đi phủ Soái. Này, cậu muốn áo cà sa của hòa thượng, xem có vừa người không, nếu không vừa thì mau đưa Nguyệt Nha sửa lại!”
Vô Tâm giờ chỉ có hai việc lớn: ăn ngủ, đã chui vào chăn từ sớm. Nguyệt Nha đang đứng lau bàn, bấy giờ vừa kéo tạp dề lau tay, vừa đi tới mở bao xem đồ mới.
“A!” Cô giũ ra một tấm áo cà sa màu đen: “Chất liệu tốt phết, dày bền, chưa là cũng không có nếp nhăn.” Đoạn vui vẻ quay sang ngoắc Vô Tâm: “Lại đây thử xem, đã lâu không thấy anh giả làm hòa thượng rồi!”
Vô Tâm chẳng buồn động, cuộn tròn trong ổ chăn khép hờ mắt: “Không cần thử, vừa nhìn là biết vừa.”
Nguyệt Nha thả áo cà sa tiếp tục lật giở bao đồ: “Ý, còn có một cái áo choàng này?”
Cố đại nhân nâng tay xoa sương trên lông mày: “Không phải hắn muốn cải trang đại pháp sư sao? Tôi phải chuẩn bị quần áo đầy đủ cho hắn chứ! Cho dù không sánh với Xuất Trần Tử, cũng phải xịn hơn hòa thượng bình thường đúng không?”
Vô Tâm tuy cơ bản đã có hình dáng con người, thật ra những chỗ nhỏ nhặt vẫn chưa ngừng sinh trưởng, khiến hắn lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486355/chuong-40.html