Buổi chiều Nguyệt Nha có mua hai con cá chép lớn ngoài đầu hẻm. Con cá chép đã đông lạnh còn thoi thóp, bị cô thảy lên thớt cạo vảy mổ bụng, sau khi rửa sạch ném vào nồi. Đợi khi nồi canh cá đã hầm nhừ, Cố đại nhân dùng giẻ lau lót quai nồi, bưng cái nồi lớn vào phòng tây đặt lên bếp lò nhỏ. Theo sát phía sau là Vô Tâm, Vô Tâm hai tay nâng một nắm rau thơm xanh mướt đã xắt nhỏ, Cố đại nhân vừa đặt nồi xuống là hắn sáp đến rắc hết rau thơm vào nồi canh cá đang sôi.
Nguyệt Nha đi sau cùng, mang cơm vào. Mạnh mẽ xới ba bát cơm lớn, ba người kẻ đứng kẻ ngồi, bu quanh nồi canh cá bắt đầu ăn uống.
Nhờ chút lửa trong lò, nồi canh cá luôn sôi ùng ục. Cố đại nhân ăn ngon lành đến mồ hôi đầy đầu đầy cổ. Vô Tâm lặng lẽ ngồi xổm bên bếp lò, với đôi đũa quơ dưới đáy nồi, vớt lên được một cái đuôi cá béo ngậy. Gắp cả canh và đuôi cá vào bát, hắn vươn đầu lưỡi, liếm sạch một lớp thịt.
Cố đại nhân thấy vậy, lập tức nói: “Nguyệt Nha, sau này có ngày chịu thiệt đó! Mẹ nó hắn chuyên ăn mảnh!”
Nguyệt Nha say sưa mút một cái đầu cá, chép miệng chậc chậc đáp: “Ôi dào, tôi còn có thể giành ăn lại ảnh sao?”
Vô Tâm mặt đỏ tía tai ngước lên cười với hai người, gương mặt biểu thị xấu hổ một cách chả hề thành ý, trên mặt còn dính xương cá.
Ba người ăn một bữa lớn, Cố đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486351/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.